Edit: Sắc Team
Beta: BRANDY
Từng đóa hồng đỏ thắm, bó thành một bó lớn như thế nhìn rất có thành ý.
Lệ Khôn đi đến xe cô, Nghênh Thành cũng không tránh né, ánh mắt nhìn thẳng anh, không hề e sợ.
Khi anh đến gần, Nghênh Thần chậm rãi, ung dung đạp chân ga một cước, chiếc xe "vèo" một tiếng cứ thế mà chạy đi.
Lệ Khôn ăn đầy một miệng khói, thật không ngờ cô gái ranh ma này lại chơi một chiêu như thế.
Một người đàn ông to lớn, cao một mét chín lại cầm bó hoa hồng trong tay quả thật nhìn rất chói mắt, người đi đường đều quay đầu nhìn anh. Anh cúi đầu suy nghĩ một chút, không chút do dự lập tức quay về xe của mình.
……….
Lúc Nghênh Thần đến công ty, nhìn thấy cửa văn phòng của Đường Kỳ Sâm đóng chặt, cô quay người hỏi thư ký: "Đường tổng không đến công ty sao?"
Thư ký nói: "Dạ không. Đường tổng xin nghỉ rồi."
"Xin nghỉ!??" Nghênh Thần cảm thấy kỳ lạ.
"Vâng. Nghỉ bệnh ạ!"
Trong ấn tượng của cô, sức khỏe của Đường Kỳ Sâm rất tốt. Là đồng nghiệp cùng nhau bao nhiêu năm ngay cả cảm mạo cũng hiếm thấy. Vừa xong công việc, Nghênh Thần lập tức gọi điện cho anh.
Kết nối được nhưng lại không nhấc máy.
Đang băn khoăn liền không biết liên lạc với anh kiểu gì đã bị Hứa Vĩ Thành gọi đi họp. Công vụ bề bộn, Nghênh thần cũng quên khuấy mất chuyện này. Xong hết việc đã đến giờ tan tầm, Nghênh Thần ra khỏi văn phòng nhìn thấy nhân viên đứng túm tụm lại một góc.
"Chúng ta mua chút hoa quả được chứ?"
"Được, sữa bỏ nữa thêm cả một lẵng hoa."
Từ trước đến nay Nghênh Thần là một người rất hòa đồng, đồng nghiệp kể cả cấp dưới đều dễ dàng nói chuyện, cô lại gần, nhẹ nhàng hỏi: "Đang bàn bạc gì vậy?"
Một trưởng phòng nói: "Chị Thần, tụi em chuẩn bị đi thăm Đường tổng."
Nghênh Thần nhíu mày: "Thăm anh ấy."
Một người khác đáp: "Đúng vậy, Đường tổng nhập viện rồi, bị viêm phổi."
Chứng viêm phổi này cũng rất ghê gớm, cả ngày này Đường Kỳ Sâm đã truyền sáu bình nước biển, nằm liệt giường đến tận trưa vẫn không tỉnh.
Các đồng nghiệp đến mang theo rất nhiều lẵng hoa quả đủ loại. Sau khi mọi người bàn bạc, cảm thấy nên mua thêm hai bình sữa bột nữa. Cả một nhóm người hùng hậu đứng trong phòng bệnh khiến nhiệt độ trong phòng cũng tăng lên.
Một nhóm người đông đúc bước vào đồng thanh lên tiếng chào hỏi, Đường Kỳ Sâm cũng hơi bất ngờ.
Tuy nhiều người đồng thời bước vào, nhưng ánh mắt của anh như vô thức mà tìm kiếm bóng dáng ai đó.
Nghênh Thần đi phía sau cùng, cô vừa lộ mặt ra, ánh mắt của Đường Kỳ Sâm lập tức liếc đến, là an tâm.
Đường Kỳ Sâm là một người vô cùng chính trực, gặp chuyện đều có cách hóa giải, đối xử với ai cũng hòa nhã, dễ gần nên rất được lòng mọi người. Sự quan tâm của tất cả đồng nghiệp đều xuất phát từ tận đáy lòng.
"Đường tổng, anh phải chú ý nghỉ ngơi đó."
"Việc khai thác nguyên liệu ở Tứ Xuyên chúng tôi đang tiến hành, anh yên tâm đi."
"Sữa bột này rất tốt, không đường nên không lo béo phì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!