Chương 28: (Vô Đề)

Edit: Sắc Team

Beta: BRANDY

Chàng trai mười tám tuổi đánh rất mạnh bạo không phải đang đùa giỡn.

Đừng nhìn Nghênh Cảnh có gương mặt em trai quốc dân điển hình, nhưng nắm đấm đó một khi hung ác thì cũng rất ghê gớm.

Lệ Khôn ngã xuống đất, Nghênh Cảnh lập tức nhào tới, đè trên người anh đánh như phát điên.

"Ai cho anh bắt nạt chị tôi, ai cho anh bắt nạt chị tôi hả?"

Lệ Khôn im lặng cắn răng, chỉ dùng cánh tay bảo vệ phần đầu, cũng không có đánh lại.

Tên nhóc Nghênh Cảnh này, đầu óc cũng rất tinh khôn, chỉ đánh vào phần xương sườn trên người. Động tĩnh quá lớn lập tức có người chạy đến.

"Dừng tay."

"Vị đồng chí này, cậu đang làm gì thế?"

Cảnh vệ binh tức giận quát lớn, chạy như điên lao tới.

Nghênh Cảnh giữ chặt không lãng phí một giây phút nào, một cước đạp thẳng vào bụng Lệ Khôn. Cậu nhanh chóng bị giữ chặt hai tay.

Lệ Khôn được người đỡ dậy: "Lệ đội, anh có sao không?"

Lệ Khôn khoát tay áo rồi nói: "Thả cậu ta ra, hai chúng tôi có quen biết."

"Chuyện này….." Các chiến sĩ ngơ ngác nhìn nhau.

Giọng nói Lệ Khôn bình tĩnh nhìn về phía Nghênh Cảnh: "Còn có chuyện muốn nói đúng không, đến phòng huấn luyện đi."

Nghênh Cảnh được thả ra, khuôn mặt đanh lại, điệu bộ muốn cá chết lưới rách đến cùng, lầm lì rời đi với Lệ Khôn.

Phòng huấn luyện vô cùng yên tĩnh.

Hai người một trước một sau, hai cái bóng chồng nhau in trên sàn nhà.

Sự phẫn nộ của Nghênh Cảnh còn chưa hết, xông lên đẩy anh một phát.

Lệ Khôn vẫn không nhúc nhích.

Nghênh Cảnh gào lên một hồi, ngày càng táo tợn hơn, nắm đấm của cậu không theo bất cứ nguyên tắc nào đang trút giận trên người Lệ Khôn.

Xem chừng đã đủ rồi, Lệ Khôn bắt cổ tay cậu lại, dùng sức vung mạnh ra sau, dễ dàng đẩy ngã Nghênh Cảnh.

Sắc mặt Lệ Khôn đã rất khó coi: "Đủ chưa?"

Nghênh Cảnh ấm ức rất lâu, nói từng câu từng chữ: "Anh ỷ chị tôi thích anh thì anh muốn bắt nạt chị ấy sao cũng được à?"

Câu nói này đã chọc giận Lệ Khôn, anh nắm bả vai Nghênh Cảnh kéo đến, anh mắt mang ngụ ý cảnh cáo.

Nghênh Cảnh không hề sợ anh, mặt đối mặt không chút e sợ: "Tôi nói sai sao? Anh chính là không dám thừa nhận."

"Tôi không dám thừa nhận chuyện gì?" Lệ Khôn gặng hỏi: "Tôi phải thừa nhận chuyện gì?"

Nghênh Cảnh tức giận bừng bừng, cuộn tay thật chặt.

"Thừa nhận thích chị gái cậu sao?" Lệ Khôn liếc mắt đã biết cậu đang suy nghĩ gì, anh lạnh lùng cười một tiếng: "Thừa nhận rồi như thế nào? Hòa nhau? Quen lại? Xem như chưa xảy ra chuyện gì?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!