Chương 27: (Vô Đề)

Edit: Sắc Team

Beta: BRANDY

Đêm nay, Nghênh Thần cảm thấy bản thân đã bị rượu làm cho mơ màng.

Đứng trước cửa nhà nhập mật mã mấy lần đều sai. Nếu không phải ngón tay dùng lực yếu thì là con mắt mơ hồ không tìm đúng số.

Vất vả lắm mới vào được nhà, cả người cô xụi lơ không một chút sức lực để đi tắm, cô ngồi trên ghế salon nhìn chằm chằm màn hình điện thoại đến ngẩn người.

Cô mở wechat ra, ấn vào mục thông báo tin nhắn rồi lại đóng lại, làm đi làm lại duy nhất động tác đó.

Sau đó, điện thoại reo lên, cú điện thoại của Từ Tấy Bối gọi tới cũng đúng lúc.

"Thần nhi, cậu đang ở đâu thế?"

Nghênh Thần thu lại sắc mặt, đứng dậy đi về phòng bếp: "Vừa về nhà, sao thế?"

Từ Tây Bối nói hai câu làm động tác rót nước của Nghênh Thần dừng lại, vui vẻ nói: "Thật như vậy sao?"

"Bên nhà ảnh hi vọng càng nhanh càng tốt." Bên kia đầu điện thoại, niềm hạnh phúc của Từ Tây Bối khó mà đè nén được: "Ba Chí Cường nói, mười tám tháng này là ngày tốt."

Nghênh Thần tính lại một chút: "Ngày đó chính là cuối tuần này?"

Từ Tây Bối: "Cậu nhất định phải đến đó."

Nói chuyện xong, Nghênh Thần cầm di động, cảm thấy duyên phận thật kỳ lạ. Không lâu trước kia cô còn giúp Từ Tây Bối bắt gian, thế mà bây giờ nha đầu này đã sắp đính hôn rồi.

Tâm trạng Nghênh Thần tốt hơn đôi chút, uống nước xong bèn đi tắm rửa.

Tắm xong, trên điện thoại xuất hiện một cuộc gọi nhỡ, là Nghênh Cảnh gọi đến.

Nghênh Thần gọi lại, động tác lau tóc không ngừng, bên kia bắt máy rất nhanh.

"Chị."

"Sao thế?"

Đề tài gần đây của Nghênh Cảnh thực hiện cần một chút nguyên liệu công nghiệp, một lần mua rất tốn thời gian, lập tức nghĩ ngay xem Nghênh Thần có giúp được gì không.

"Than hoạt tính? Cần bao nhiêu?"

"Hai mươi hoặc ba mươi kí được không?"

"Có thể." Công ty Nghênh Thần làm về quặng mỏ tài nguyên, những nguyên liệu này dễ dàng lấy được.

Nghênh Cảnh yên tâm, nói chuyện phiếm: "Chị, thứ sáu tuần này về nhà một bữa được không?"

Nghênh Thần: "Không được, gần đây chị rất bận."

Nghênh Cảnh: "Bữa cơm gia đình cũng không có thời gian ăn sao? Công ty bọn chị có chút quá đáng rồi."

Nghênh Thần cười cười: "Kiếm tiền không dễ dàng mà, à đúng rồi: "Nghênh Thần nhớ đến, liền nhắc: "Bạn học Nghênh Cảnh, mấy con chó robot của em có thể đừng tặng lung tung cho người khác được không? Đụng một cái đã nổ, nhìn rất đáng sợ."

"Nào có." Nghênh Cảnh phản bác: "Sếp của chị rất thích mà, còn cố tình gọi điện cảm ơn em đấy."

"Em cho anh ta nổ trúng cái gì?"

"Kẹo mừng đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!