Chương 26: (Vô Đề)

Edit: Sắc Team

Beta: BRANDY

Đường Kỳ Sâm cất quà gặp mặt vào xe rồi quay lại phòng.

Mãi đến mười giờ rưỡi, mọi người mới giải tán. Nghênh Thần và anh đều đã uống rượu nên được đồng nghiệp thuận đường đưa về. Đường Kỳ Sâm ở gần đó nên về nhà sớm hơn Nghênh Thần.

"Đến nhà rồi sao?" 

"Anh canh giờ rất chuẩn đó." Nghênh Thần nói: "Vừa đến."

Giọng nói của Đường Kỳ Sâm nghe có vẻ lười biếng, anh khẽ cười, quanh minh chính đại thừa nhận: "Đương nhiên là chuẩn rồi, bấm đồng hồ, tính toán từng giây mà." Lại hỏi: "Ban đêm em uống nhiều rượu, không sao chứ?"

Nghênh Thần: "Không sao đâu."

Đường Kỳ Sâm: "Phải rồi, em trai em học ngành gì vậy?"

"Kỹ thuật quân sự." Nghênh Thần đứng tại cửa, nhập mật mã "Sao vậy?"

"Hôm nay cậu ta tặng cho tôi một món đồ." Một tay Đường Kỳ Sâm cầm điện thoại, tay khác vuốt ve con chó robot màu trắng, nhìn trái nhìn phải cảm thấy rất lạ lẫm: "Nhưng vật nhỏ này, trông có vẻ rất rất thật."

Cửa mở ra, Nghênh Thần bước vào nhà: "Ừm? Vật nhỏ gì thế?"

"Một con chó robot."

"Chó robot?" Trái tim Nghênh Thần run lên, lại là chiêu này nữa. Cô tranh thủ thời gian nhắc nhở: "Đường tổng, con chó này…"

Còn chưa nói xong, Đường Kỳ Sâm tiếp tục nói: "Ồ, con chó này còn có công tắc…"

Anh thuận tay mở ra, hai mắt Nghênh Thần tối đen lại, nghe thấy âm thanh chó sủa truyền ra từ điện thoại.

"Anh cách xa nó một chút." Nghênh Thần lớn tiếng nói, nhưng không kịp nữa rồi, "đùng" một tiếng vang lên.

Lại nổ.

………….

Lập thu đã lâu, khi màn đêm vừa buông xuống, cảm giác lạnh lẽo lại tăng thêm một chút.

Trong sân huấn luyện quân sự, các chiến sĩ mặc áo màu ô

-liu ngắn tay, hét đủ các loại khẩu hiệu tại buổi huấn luyện ngoài trời. Hôm nay chia ra hai đội đấu đối kháng, Lý Bích Sơn là tổng chỉ huy, Lệ Khôn là đội trưởng đội một.

Hạng mục huấn luyện đội đặc chủng rất phong phú, trong bài tập hôm nay, việc khó nhất chính là phải chiếm được bãi đổ bộ. Nói trắng ra chính là so coi đội nào sẽ đạt mục tiêu trước. Đừng thấy nội dung đơn giản, thật ra thử thách đánh trận đối với các tập thể cùng chiến lược là rất khó.

Lệ Khôn nhanh chóng giao nhiệm vụ, chỉ thị: "Sau khi ra khỏi xe tăng, Lâm Đức phải tự động thay nhau che chắn, rõ chưa?"

Mọi người: "Đã rõ."

"Nhớ kỹ." Lệ Khôn thắt chặt dây lưng, ánh mắt sáng ngời nhìn ra bên ngoài "Lần này không nhanh hơn họ ít hơn năm giây thì đừng hòng ăn tối."

Anh vừa ra lệnh, cửa xe tăng lập tức bị mở ra, Lâm Đức vọt ra ngoài cực nhanh.

Người của đội 2 đoán chừng đã canh chuẩn Lệ Khôn, các đội viên chủ chốt đều công kích anh, Lâm Đức bên này tinh mắt để ý đến, toàn bộ đều dựa vào một mình anh phá bỏ cản trở.

Trên đường rải đầy những hòn đá vụn, đá nhọn và bụi bặm dính đầy lên eo giống như đang cù lét anh. Năng lực cá nhân của Lệ Khôn là xuất sắc nhất trong đội, còn nhanh hơn thời gian dự định đã thành công chiếm được bãi đổ bộ.

Anh lấy lá cờ xuống, bắn lên trời một phát súng báo hiệu "Đùng"  kéo theo một đốm lửa nhỏ trên không trung.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!