Chương 25: (Vô Đề)

Edit: Sắc Team

Beta: BRANDY

Nghênh Thần quay lại văn phòng, thư ký ngồi chờ ở đó đã lâu, đem báo cáo kiểm tra cho cô ký tên.

"Chị Thần, đây là kết quả đo lường mỏ vàng của công ty Quả Lập." Thư ký đặt một chồng hồ sơ lên bàn: 

"Đây là kết quả đầu tuần trước."

Thư ký im lặng một lát rồi nhắc nhở: "Chị Thần."

Lúc này, Nghênh Thần mới tập trung lại, "à" một tiếng: "Được."

Sắc mặt cô trắng bệch, đôi môi cũng tái đi không ít.

"Ký ở đâu?"

"Chỗ này."

Nghênh Thần cầm bút, ký ngay chỗ cô thư ký vừa chỉ.

"Ôi." Cô thư ký thấp giọng nói: "Chị Thần, bút của chị."

Chưa có vặn nắp bút.

Nghênh Thần cúi đầu trong phút chốc, gật gật đầu: "Xin lỗi."

Cô không có tâm tư xem mấy bản báo cáo này, chỉ ký qua loa, nét chữ cứng cáp. Trước khi đi, thư ký không yên tâm bèn hỏi lại: "Em đổi cho chị cốc nước nóng nhé."

Nghênh Thần xua tay áo: "Em cứ ra ngoài đi."

"Vâng." Thư ký lại nói: "Đúng rồi, Đường tổng dặn em báo lại với chị, ba giờ họp tại phòng họp ở lầu tám."

Nghênh Thần ra hiệu đã biết.

Đóng cửa lại, văn phòng trở nên yên tĩnh.

Cô giơ tay che trán, dùng lòng bàn tay vuốt ve nơi đó, như thể muốn xóa tan những khoảng trống trong đầu.

Hội nghị lúc ba giờ rất quan trọng, liên quan đến lợi nhuận hàng năm của công ty, chủ tịch Hứa Vĩ Thành cũng đích thân tham gia. Các bộ phận luân phiên phát biểu, đến lượt của Nghênh Thần, Hứa Vĩ Thành kêu cô hai lần, cô đều không trả lời.

Đường Kỳ Sâm nhìn qua, gõ gõ mặt bàn: "Nghênh Thần?"

Mãi cho đến khi trưởng phòng nhân sự huých vào cùi chỏ cô: "Tiểu Thần, gọi em đấy."

Nghênh Thần mới bừng tỉnh: "Ừm?"

Mọi ánh mắt trong phòng họp đều đổ dồn về cô. Cố cúi đầu thật thấp, xin lỗi không thôi.

"Đến lượt tôi phát biểu ý kiến đi." Đúng lúc này Đường Kỳ Sâm đứng ra giải vây, giọng nói trong trẻo cất lên: "Tôi cho rằng, việc khai thác tài nguyên của công ty nên tập trung vào sáu tháng cuối năm, có lẻ nên đặt ở hai khu vực Tứ Xuyên và Quý Châu, chúng tôi đã lựa chọn bước đầu hai nhà kinh doanh quặng mỏ."

Đường Kỳ Sâm phát biểu mạch lạc rõ ràng, tự nhiên, bình tĩnh giúp Nghênh Thần giải vây. Bài phát biểu tiếp tục, Đường Kỳ Sâm không yên tâm mà đưa mắt nhìn Nghênh Thần, thấy đối phương mất tập trung, suy sụp, sự sầu lo hằn rõ trên khuôn mặt yêu kiều của cô.

Sau khi tan tầm, Đường Kỳ Sâm cố tình đứng chờ ở cổng.

"Nghênh Thần."

Nghênh Thần vừa thấy anh liền cười cho có lệ: "Đường tổng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!