Edit: Julia
Trong bóng tối, có người cười, nhẹ nhàng, chói tai, tức giận, ngạo mạn.
Giản Dao nhíu chặt chân mày, tay cũng nắm chặt drap giường.
Hắn đến gần, càng gần. Hắn giống như đang vuốt ve vật cưng, nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của cô. Sau đó lẩm nhẩm thân mật như tình nhân:
"Làn da đẹp như vậy, yên tâm, mặc dù tôi sẽ dùng roi, nhưng nhất định sẽ không tổn thương đến làn da phía sau lưng em. Thật đẹp!"
…
Giản Dao chợt mở mắt ra, chỉ nhìn thấy trần nhà vô vị trong phòng khách. Thì ra là trời đã sáng, khắp người cô đều là mồ hôi.
Cô ngồi ở trên giường một lúc, mới đứng dậy đi rửa mặt. Khi cảm thấy tỉnh táo hoàn toàn mới phát hiện Bạc Cận Ngôn không có ở trong phòng.
Anh lại chạy một mình khắp nơi rồi.
Cô gọi điện thoại:
"Alo, anh đang ở đâu?"
"Anh đang ở chỗ Phương Thanh." Giọng nói của Bạc Cận Ngôn ôn hòa, thản nhiên:
"Còn một vài chuyện phải tiếp tục. Em ngủ có ngon không?"
Giản Dao: Ngon vô cùng.
"Đến đây đi, bọn họ mua bữa sáng hết sức phong phú, thậm chí còn đặc biệt mua cho anh một phần bánh đính một con tôm nhỏ nữa. Có lẽ xuất phát từ lòng kính trọng và biết ơn anh đấy. Thế nhưng, điều đó không cần thiết."
Giản Dao không nhịn được cười:
"Vậy anh đã ăn phần bánh tôm rồi sao?"
Bạc Cận Ngôn: …Ăn rồi.
Giản Dao khẽ mỉm cười, nhưng chân mày vẫn còn nặng nề, cô bất giác im lặng một hồi. Bạc Cận Ngôn lại nhạy bén phát hiện sự khác thường của cô, giọng nói cũng thay đổi, hết sức ôn nhu, thấp giọng hỏi: Sao thế?
Giản Dao nói:
"Cận Ngôn, em muốn hai đứa mình ở cạnh nhau một lát."
Anh yên lặng một chút đáp:
"Anh về bên cạnh em ngay."
Ừ.
Ánh mặt trời thật ấm áp, trên đường cái sạch sẽ lại im lặng, không có người nào. Giản Dao đứng ở dưới tàng cây một lát, liền nhìn thấy Bạc Cận Ngôn đi ra từ đồn cảnh sát đối diện. Ngày hôm nay, anh hiếm khi mặc áo T
-shirt màu xanh đậm, quần dài màu đen, tóc đen, da trắng càng lộ ra, tuấn tú bắt mắt.
Dĩ nhiên đây là kết quả cải tạo sau kết hôn của Giản Dao, đối với người đàn ông chỉ biết mặc âu phục này.
Anh đi tới trước mặt cô, cầm tay cô:
"Để anh đoán xem, lại nằm mơ?"
Ừ. Giản Dao thỉnh thoảng cũng không cần che giấu sự yếu đuối trước mặt anh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!