Không có bất kì dấu vân tay nào?
Giản Dao hơi ngơ ngẩn.
Phương Thanh ngồi xuống, tự mình rót một cốc nước lớn, uống một hớp rồi nói:
"Cho dù khi đó Đồng Mẫn đeo găng tay, không để lại dấu vân tay. Cây dao trái cây để trong phòng, ít nhất cũng phải có dấu vân tay của Triệu Hà, nhưng không có, dấu vân tay bị người ta lau sạch, có cơ hội lau dấu vân tay chỉ có hai người."
"Đồng Mẫn…Và Diêu Viễn Qua."
Giản Dao thấp giọng nói.
"Khi tôi gặp ở trong nhà bếp, trên tay Đồng Mẫn không có đeo găng tay." Bạc Cận Ngôn liếc mắt nhìn Giản Dao:
"Chúng tôi mới vừa nói có 3 điểm đáng nghi."
Phương Thanh cũng nhìn anh.
Bạc Cận Ngôn đang muốn mở miệng nói, hai mắt Phương Thanh đã sáng lên: "Đầu tiên là vị trí ngã xuống không đúng, theo lời khai của Diêu Viễn Qua, Đồng Mẫn – Tạm thời gọi là Đồng Mẫn – chị ta vừa vào nhà đã lao về phía Triệu Hà, còn cầm cây dao gọt trái cây lên.
Nhưng Triệu Hà lại ngã ở gần cửa, hơn nữa cây dao ở phía sau lưng, hoàn toàn giống như không có phòng bị khi bị giết hại.
Vẻ mặt Bạc Cận Ngôn nhàn nhạt: Ừ…
Giản Dao nở nụ cười, cũng nói:
"Thứ hai, lời khai của Diêu Viễn Qua có chỗ sơ hở. Không có phần đầu cũng không có phần cuối, ông ta bắt đầu kể chi tiết hết sức cụ thể, hơn nữa có một vài điểm mơ hồ. Ông ta rất có khả năng đang nói dối. Hơn nữa ông ta nhắc đến Đồng Mẫn cũng có chút kỳ lạ."
Bạc Cận Ngôn nhìn cô bằng ánh mắt ôn nhu tán thưởng.
Phương Thanh đột nhiên cảm thấy hai người cộng sự này thật đáng ghét.
Thấy hai người bọn họ không nói, lúc này Bạc Cận Ngôn mới cười nhạt nói: "Thứ ba, …Khi chúng ta đến nhà họ, lại nhìn thấy Triệu Hà đồng cảm với Đồng Mẫn, có lẽ là ấm áp duy nhất với Đồng Mẫn khi sống ở nhà họ Diêu. Mà buổi tối, khi tôi chạy đến trong nhà, phát hiện cửa phòng Diêu Viễn Qua còn mở.
Theo lời khai của tất cả mọi người, đêm đó ông ta ngủ ở phòng Triệu Hà, ông ta luôn đòi hỏi nề nếp nghiêm chỉnh, cùng nhau tắt đèn, đóng cửa. Vì thế cánh cửa này nếu không phải ông ta mở người khác sẽ không dám mở.
Cánh cửa này là Đồng Mẫn mở, khi bà ấy trở lại trong nhà, người thứ nhất bà muốn tìm là Diêu Viễn Qua. Bà muốn giết ông ta. Cô Bạc, em nói đúng, Diêu Viễn Qua nói dối.Nhưng, vì sao ông ta…
"Giản Dao trầm ngâm. Phương Thanh lại nói:"Trên dao không có dấu vân tay, hiện trường chỉ có hai người tình nghi, nhưng không thể chứng minh Diêu Viễn Qua là hung thủ.
Hơn nữa, theo tình hình trước mắt, Đồng Mẫn vẫn là tình nghi lớn nhất.Nếu như hung thủ thật sự là Diêu Viễn Qua, vì sao ông ta lại giết người phụ nữ của mình?
"Ánh mắt Giản Dao sáng lên:"Đêm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Chỉ cần biết bí mật của Đồng Mẫn thì có thể biết được cái nhà đó cất giấu bí mật gì?
"Bạc Cận Ngôn ý vị thâm trường nói. Ba người đều im lặng một hồi, gió thổi rèm cửa sổ nhẹ nhàng phất phơ, tất cả đều yên ả như vậy, nhưng dưới lớp bình yên, lại ẩn chứa sóng to gió lớn không nhìn thấy."Tôi lập tức phái người đi thăm dò thân phận thực sự của Đồng Mẫn, điều tra tất cả về bà ấy.
"Phương Thanh mạnh mẽ đứng lên."Không, không cần phiền phức như vậy
"Bạc Cận Ngôn cười một tiếng:"Bạc phu nhân, mở máy tính lên, bây giờ chúng ta sẽ điều tra về bà ấy.
"Phương Thanh và Giản Dao đều sửng sờ một chút. Phương Thanh nói:"Làm sao điều tra? Không lẽ anh nhờ baidu, tôi từng so ảnh chụp Đồng Mẫn, nhưng không có hồ sơ.
"Bạc Cận Ngôn đứng lên, chậm rãi bước đi thong thả ở trong phòng, ngón tay thon dài nhẹ nhàng gõ ở phía sau lưng. Dáng vẻ có chút ngạo mạn giống như"Những người bình thường như các người, suy cho cùng vẫn không hiểu thế giới của thiên tài. Anh nói:Đồng Mẫn đã gần 50 tuổi, một người phụ nữ độc thân, thông minh như vậy, lại giấu họ giấu tên, chịu đựng hành hạ ở nhà họ Diêu trong thời gian dài, làm công việc của người giúp việc, là vì cái gì?
Vì tiền? Vốn không cần thiết phải phạm tội giết người. Hơn nữa, Diêu Viễn Qua quản lý tiền bạc rất nghiêm, làm người giúp việc ở nhà họ Diêu tuyệt đối không phải là con đường kiếm tiền tốt. Bà không trực tiếp bắt cóc con trai Diêu Viễn Qua đòi tiền chuộc, điều này cũng không khó với bà ấy.
Nhưng bà lại không làm.
Vì tình? Những người phụ nữ Diêu Viễn Qua nhắm đến đều khoảng 20 đến 30 tuổi, Đồng Mẫn dĩ nhiên không phải món ăn của ông ta, sắc đẹp lại không bằng mấy bà vợ ông ta, thậm chí còn lớn tuổi hơn người vợ cả.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!