NGOẠI TRỪ CHUYỆN TẢN BỘ trong vườn vào ngày hôm sau thì khách khứa chẳng tụ tập nhiều lắm. Tất cả đều bận chuẩn bị cho dạ vũ ngoài trời tối đó. Có vẻ như dạ vũ chắc chắn sẽ tổ chức ngoài trời. Vì thời tiết cả ngày nay khô ráo và ấm áp.
Người hầu tất bật từ sáng sớm, phục vụ mọi nhu cầu và mệnh lệnh của mười sáu vị khách mới đến, chuẩn bị bữa tiệc tối, trang hoàng khu vực quanh hồ cho tiệc tùng, và chuẩn bị đồ ăn nhẹ cho những ai tham gia khiêu vũ.
Pamela háo hức chạy tới chạy lui quan sát việc chuẩn bị và chắc chắn mẹ sẽ cho phép mình diện kiến tất cả mọi quý bà trong buổi tối trang trọng này. Fleur thì không chắc như thế. Cả ngày hôm nay nữ công tước không gặp con gái và dường như phu nhân sẽ quên luôn con bé cho đến ngày hôm sau.
Cô quyết định sẽ làm cho khả năng của mình để đứa trẻ có được chút vui vẻ. Sau bài học buổi sáng nhẹ nhàng không đòi hỏi nhiều sự tập trung của học trò, cô dẫn con bé ra ngoài, và đi tới chỗ đã chọn để vẽ tiểu đình mấy hôm trước.
Từ đó họ có thể quan sát việc chuẩn bị mà không làm vướng chân ai.
Ôi, đèn lồng kia! Pamela phấn khởi reo lên, không rời mắt khỏi hàng trăm chiếc lồng đèn đủ màu sắc được treo trên cây quanh hồ nước, trên hòn đảo và con đường từ tòa nhà chính ra hồ.
"Tối nay chúng sẽ rực rỡ như phép màu cô Hamilton."
Dàn nhạc đã đến, đang nghỉ ngơi cho lại sức đâu đó trong tòa nhà chính. Nhạc cụ được đưa ra đảo bằng thuyền. Trên bãi cỏ rộng ở phía Tây hồ nước, gần tòa nhà nhất, được bố trí một sàn gỗ để khiêu vũ. Bàn ăn với khăn trải màu trắng xếp ở hướng Bắc, ngay dưới chỗ Fleur đang đứng với Pamela.
Bà Laycock nói rằng tất cả quý tộc nông thôn lân cận và ở thị trấn Wollaston đều được mời tham gia. Và tất cả người hầu được phép dự tiệc nếu không phải làm việc.
Có vài tiệc săn bắn ở trang viên Heron.
Fleur thích tham gia chúng vô cùng. Có điểm gì đó thật phấn khích khi được mặc trang phục đẹp đẽ và ngắm những người quen cũng mặc đẹp như thế, được ngắm nhìn phòng khiêu vũ trang trí đầy hoa tươi, nến và âm nhạc. Còn cảm giác khi khiêu vũ sao lại thoải mái và tuyệt vời đến vậy.
Nhưng cô hoàn toàn chắc chắn những bữa tiệc đó chẳng là gì nếu so sánh với dạ tiệc tráng lệ đang được chuẩn bị này.
Tất nhiên cô chỉ là một người làm.
Cô chẳng hề có váy dạ hội hay trang sức. Và có vẻ như sẽ chẳng có ai mời cô khiêu vũ. Nhưng có chứ! Tâm trạng rối loạn trong mấy ngày qua khi phát hiện ra công tước Ridgeway là ai và nỗi sợ có vị khách nào đó biết mình đã khiến cô gần như quên mất quý ông Chamberlain và hy vọng được khiêu vũ với cô.
Cô mong ngài ấy sẽ không quên. Ôi, cô mong thế biết bao. Cô trông ngóng gặp lại ngài ấy và háo hức chờ đợi đến tối như con nít chờ được cho quả.
"Mẹ có cho con tham gia và diện kiến các phu nhân không?" Tiểu thư Pamela đứng bên cạnh, hỏi với vẻ khao khát.
"Cô không biết, cháu yêu."
Fleur nắm lấy tay đứa trẻ và sợ là mình cũng chẳng biết rõ.
"Hôm nay chúng ta đi thăm Tiny nhé? Chắc nó đang cô đơn lắm đấy. Hôm nay tiểu thư vẫn chưa chơi với nó mà."
Dạ, Pamela trả lời, miễn cưỡng quay người khỏi quang cảnh bên dưới.
"Đáng lý ra con nên xin phép Papa lúc cha đến ngồi trong phòng học với chúng ta sáng nay. Có lẽ cha sẽ đồng ý cho con tham dự."
"Cô sẽ xem thử mình có thể làm được gì giúp con."
Hôm đó người làm được ăn tối sớm. Trước giờ đi ngủ của con bé, Fleur quay trở lên lầu và thấy phòng trẻ vẫn còn sáng. Cô gõ cửa và bước vào.
Vẻ hăm hở của Pamela giảm hẳn.
"Ôi. Con cứ tưởng là mẹ."
Mẹ bận rồi cưng, bà Clement giải thích.
"Mai mẹ sẽ đến và ở thật lâu với con. Con biết là mẹ yêu mình mà."
Có lẽ. Fleur nhìn thẳng bà vú.
"Nếu mặc áo ấm vào thì giờ con có thể ra ngoài với cô để ngắm đèn lồng. Tất cả quý ông và quý bà vẫn đang dùng bữa tối."
"Ôiiii. Con có thể ư? Con đi được không vú?" Pamela quay đôi mắt khẩn cầu sang bà vú.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!