Chương 6: (Vô Đề)

Harry thấy có cảm giác như thể nó còn chưa kịp ngả lưng xuống cái giường trong phòng của Ron và chưa kịp chợp mắt thì đã bị bà Weasley lay gọi dậy. Bà thì thầm gọi Harry rồi quay qua giường Ron:

"Harry, dậy đi cưng, tới giờ đi rồi."

Harry quơ tay chung quanh tìm cặp kính mắt của nó. Bên ngoài trời vẫn còn tối. Ron lầm bầm điều gì không rõ khi bị má nó dựng dậy.

Harry nhìn thấy phía cuối tấm nệm của nó hai hình thù to đùng đầu bù tóc rối chui ra khỏi đống chăn bèo nhèo. Fred còn ngái ngủ, hỏi:

"Tới giờ rồi hả?"

Mấy đứa con trai thay đồ trong im lặng vì tụi nó còn buồn ngủ đến nỗi không muốn nói năng gì hết. Rồi vừa ngáp dài vừa vươn vai, cả bốn đứa đi xuống cầu thang vô nhà bếp.

Bà Weasley đang khuấy món gì đó trong một cái nồi bự chảng trên bếp lò, trong khi ông Weasley ngồi bên cạnh bàn, kiểm tra một thếp vé khổ lớn bằng giấy da. Ông ngước nhìn lên đám con trai vừa bước vô phòng và giang hai cánh tay ra để tụi nó có thể nhìn thấy kỹ hơn quần áo của ông. Bộ đồ ông đang mặc có vẻ như là một cái áo len chơi gôn và một cái quần bó rất cũ, hơi rộng quá khổ đối với ông, cái quần được túm lại bằng một sợi dây nít da.

Ông băn khoăn hỏi:

"Các con thấy sao? Chúng ta nên cải trang mà đi… Harry, cháu có thấy bác giống một Muggle chưa?"

Harry đáp, mỉm cười:

"Dạ, giống lắm."

George cố gắng mà không nén được một cái ngáp sái quai hàm:

"Mấy anh Bill, Charlie và P…P… Percy đâu?"

"Chà, tụi nó sẽ độn thổ tàng hình hả?"

Bà Weasley nhấc cái nồi bự chảng ra khỏi bếp lò, bưng đặt lên bàn và bắt đầu múc cháo vô mấy cái chén.

"Vậy là tụi nó có thể nằm nướng trên giường thêm một lát."

Harry biết độn thổ tàng hình có nghĩa là biến mất ở một chỗ này rồi xuất hiện tức thì ở một chỗ khác, nhưng nó chưa hề nghe một học sinh trường Hogwarts nào làm được điều đó, và nó hiểu rằng làm được chuyện đó là cực kỳ khó khăn.

Fred làu bàu khi kéo chén cháo về phía mình:

"Vậy là mấy ảnh vẫn còn ngủ? Tại sao tụi con không được độn thổ luôn?"

Bà Weasley nạt:

"Bởi vì các con chưa tới tuổi và chưa qua kỳ thi. Còn mấy đứa con gái đâu rồi?"

Bà đi te te ra khỏi nhà bếp và mọi người nghe tiếng chân bà hối hả bước lên cầu thang. Harry hỏi:

"Vậy ra mình phải thi đậu một kỳ kiểm tra mới được độn thổ à?"

Ông Weasley nhét cẩn thận thếp vé vô túi sau của cái quần bò, đáp:

"Ừ, đúng vậy. Mới hôm kia Bộ Giao thông phù thủy đã phải phạt hai người về tội độn thổ mà không có giấy phép. Độn thổ coi vậy mà không phải dễ, và một khi làm mà không đúng phép thì sẽ có thể dẫn tới những rắc rối tệ hại. Hai người mà bác nói đó đã không làm đúng phép và đã bị bán thân bất hợp."

Ngoại trừ Harry, mọi người ngồi quanh bàn đều nhăn mặt rùng mình. Harry bèn hỏi:

"Ơ… Bán thân bất hợp là sao ạ?"

Ông Weasley múc một muỗng đầy mật đường cho vô chén cháo của ông:

"Họ để sót một nửa thân thể của họ lại phía sau, thành ra đương nhiên là họ cũng bị kẹt cứng. Không thể lùi mà cũng không thể tiến. Phải chờ cho tới khi Đội Giải trừ Tai nạn Pháp thuật đến giải cứu. Vậy là bị câu lưu và dính vô một mớ thủ tục bùng nhùng, bác có thể nói với cháu điều này, dân Muggle mà nhìn thấy một phần thân thể của người nào đó bị rớt lại ở đâu đó thì sao…?"

Harry bỗng hình dung ra một đôi chân và một con mắt lăn lóc vô chủ trên đường Privet Drive. Nó kinh ngạc hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!