Chương 31: (Vô Đề)

Ron thì thầm:

"Cụ Dumbledore cho là Kẻ

-mà

-ai

-cũng

-biết

-là

-ai

-đấy đang mạnh trở lại hả?"

Harry đã đem mọi thứ mà nó đã nhìn thấy trong cái chậu Tưởng ký, và gần như mọi thứ mà cụ Dumbledore đã nói với nó và chỉ cho nó xem sau đó, kể cho Ron và Hermione cùng nghe hết. Và dĩ nhiên kể cả với chú Sirius (nó gửi cú ngay sau khi rời khỏi văn phòng cụ Dumbledore ) Đêm đó Harry, Ron và Hermione lại cùng nhau thức tới khuya lơ khuay lắc trong phòng sinh hoạt chung để bàn bạc về tất cả những chuyện đó, cho đến khi đầu Harry thực sự quay mòng mòng, và lúc đó nó mới thấm được hết ý Dumbledore, khi cụ nói về một cái đầu chứa đầy nhóc tư tưởng đến nỗi phải xả bớt ra được mới thấy nhẹ nhõm nổi.

Ron nhìn đăm đăm ngọn lửa lò sưởi trong phòng sinh hoạt chung. Harry thấy Ron hơi run, mặc dù đêm đó trời ấm. Ron nói:

"Và thầy Dumbledore tín nhiệm thầy Snape hả? Thầy thực sự tín nhiệm thầy Snape sao, mặc dù thầy biết ổng từng là một Tử thần Thực tử?"

Harry nói:

"Phải."

Hermione không nói gì suốt mười phút. Cô bé đang ngồi với vầng trán tì vào hai bàn tay, mắt nhìn thẳng đầu gối. Harry nghĩ Hermione trông cũng có vẻ như phải cần đến một cái chậu Tưởng Ký quá. Cuối cùng Hermione lầm bầm:

"Rita Skeeter."

Ron thốt lên, vẻ không thể tin được:

"Làm sao mà giờ này bồ còn có thể bận tâm về mụ ta kia chứ?"

Hermione nói với đầu gối của cô bé:

"Mình không bận tâm về mụ ta. Mình chỉ đang nghĩ… đang nhớ lại điều mà mụ ta nói với mình trong quán rượu Ba Cây Chổi Thần."Tôi biết về ông Bagman nhiều đến nỗi có thể làm cho cô bé dựng tóc gáy lên ấy.". Vậy đây chính là điều mụ muốn nói chứ gì? Mụ đã tường thuật phiên tòa xử ông Bagman, mụ biết là ông ta đã chuyển giao tin tức cho bọn Tử thần Thực tử. Và Winky cũng vậy, nhớ không… "Ludo Bagman là một pháp sư tồi."

Ông Crouch hẳn là rất tức giận về việc ông Bagman trắng án, hằn là về nhà ổng đã nói đến chuyện đó."

"Ừ, nhưng mà ông Bagman chỉ là vô tình chuyển giao tin tức thôi mà."

Hermione nhún vai, Ron quay lại Harry, hỏi:

"Và ông Fudge cho là bà Maxime tấn công ông Crouch hả?"

Harry nói:

"Ừ, nhưng ông ấy nói điều đó chỉ vì ông Crouch đã biến mất ở gần chỗ đậu của toa xe Beauxbatons."

Ron chậm rãi nói:

"Tụi mình không hề nghĩ tới bả, đúng không? Lưu ý mấy bồ nghe, bả chắc chắn là có máu người khổng lồ, mà bả lại không đời nào chịu thừa nhận…"

Hermione ngước lên nói ngay:

"Dĩ nhiên là bà ấy không chịu thừa nhận rồi. Cứ nhìn điều gì đã xảy ra cho bác Hagrid khi mụ Rita biết về lai lịch của má bác ấy đi. Nhìn ông Fudge coi, ông ấy nhảy ngay tới kết luận về bà ấy, chỉ vì bà ấy là người khổng lồ. Ai mà muốn có loại thành kiến đó nào? Tôi có lẽ cũng chỉ nói là tôi có xương to mà thôi nếu như tôi biết mình sẽ bị gì khi nói ra sự thật."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!