Chương 29: (Vô Đề)

Hermione xoa trán nói: "Chuyện suy ra như vầy: hoặc là ông Crouch tấn công anh Viktor, hoặc là người nào khác đã tấn công cả hai người đó khi anh Viktor không nhìn thấy."

Ron nói ngay:

"Chắc là ông Crouch đánh rồi. Cho nên ổng mới biến mất khi Harry và thầy Dumbledore trở lại. Đánh xong ổng phải chạy chứ!"

Harry lắc đầu:

"Mình không nghĩ vậy. Trông ông ấy yếu ớt ghê lắm. Mình không chắc ổng thực hiện nổi phép độn thổ hay phép thuật nào khác đâu."

Hermione nói: "Mình đã nói với bồ bao nhiêu lần rồi là không thể độn thổ trong sân trường Hogwarts kia mà!"

Ron hào hứng lên:

"Được rồi… còn lý thuyết này thì sao? Krum tấn công ông Crouch.. khoan, chờ nói hết đã… rồi tự làm mình bất tỉnh?"

"Và ông Crouch bốc hơi đi, phải không?"

"Ờ há…"

Rạng ngày hôm sau, Harry, Ron và Hermione lẻn ra khỏi phòng ngủ của tụi nó rất sớm và cùng nhau vội vã trèo lên Chuồng Cú để gửi thư cho chú Sirius. Bây giờ tụi nó đang đứng nhìn ra sân trường mù sương. Cả ba đứa đều bụp mắt và xanh xao vì tụi nó thức tới khuya lắc khuya lơ hồi hôm để nói chuyện về ông Crouch.

Hermione nói:

"Harry, bồ kể lại hết coi, thực ra ông Crouch đã nói gì?"

Harry nói:

"Mình đã kể bồ nghe rồi, những điều ổng nói không có ý nghĩa lắm. Ổng nói ổng muốn cảnh báo cụ Dumbledore điều gì đó. Ổng chắc chắn là có nhắc đến bà Bertha Jorkins, và dường như nghĩ là bả đã chết. Ổng cứ nói hoài cái chuyện lỗi lầm của ổng… Ổng cũng nhắc tới con trai của ổng."

Hermione gắt gỏng:

"Vậy, lỗi lầm của ổng chứ còn gì nữa!"

Harry nói:

"Ổng mất trí rồi. Một nửa thời gian là ổng nói như thể ổng tưởng vợ con ổng vẫn còn sống, và ổng cứ nói với Percy về công việc và ra chỉ thị cho ảnh."

Ron ngập ngừng ướm thử:

"Và… nhắc lại dùm mình coi ổng nói gì về Kẻ

-mà

-ai

-cũng

-biết

-là

-ai

-đấy?"

Harry lặp lại một cách ngao ngán:

"Mình đã nói với bồ rồi, hắn đang ngày càng mạnh hơn."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!