EDITOR: PARK HOONWOO
BETA: BĂNG
- o0o-
Lucius giống như mọi ngày mà tỉnh dậy rất sớm.
Y mở mắt, đập vào mắt chính là trần nhà xa lạ, đôi mắt đang mơ màng lập tức tỉnh táo lại, sau một hồi, mới nhận ra tối qua mình không trở lại trang viên Malfoy.
Diện tích phòng cho khách không lớn, đồ trang trí bằng gỗ theo hướng cổ điển, màu sắc trang trọng, mang đậm không khí lịch sử, họa tiết trên giấy dán tường là hoa văn xanh lá nhạt, màu sắc nhẹ nhàng hơn nhiều so với dưới lầu.
Y ủ trong ổ chăn sạch sẽ ngập mùi nắng, xoay người, hiếm khi tham luyến cảm giác lười biếng thoải mái này.
*Tham luyến:
Tham lam + lưu luyến.
Ngoài cửa sổ là tuyết rơi dày đặc, nhìn ra cửa kính trong suốt, khắp nơi đều là một màu trắng xóa, không nhìn rõ khung cảnh xung quanh, trong không gian tĩnh lặng chỉ có thể nghe được tiếng vang nho nhỏ của tuyết bị gió thổi đập vào cửa sổ.
Ý nghĩ được thức dậy cùng nhà với người yêu làm y nhịn không được giương cao khoé môi.
Đây chỉ mới là bắt đầu.
Lucius vui sướng tưởng tượng.
Ở bên cạnh hắn, hoà nhập sinh hoạt của hắn, sau đó từng bước từng bước một, chiếm cứ vị trí quan trọng nhất trong lòng hắn.
Y chôn mặt trong gối đầu mềm mại cọ cọ một lát mới mở mắt ra và ngồi dậy.
Mùi hương thơm lừng len qua khe cửa chui vào phòng, Lucius đứng dậy rửa mặt, thay đồ xong liền nhẹ nhàng xuống lầu.
Có vài tiếng leng keng từ trong phòng bếp, y đứng bên ngoài nhìn, lên tiếng chào người đang bận rộn bên trong
"Buổi sáng tốt lành Harry, không ngờ anh còn biết nấu ăn?"
"Nấu được vài món đơn giản."
Người đàn ông tóc đen mỉm cười quay đầu lại nhìn y, bên ngoài áo len cao cổ xanh lục đậm là một cái tạp dề in hình ông già Noel nhìn ngốc ngốc, dưới góc còn có nhãn hiệu hình xoắn ốc, có vẻ như là quà tặng kèo của một siêu thị nào đó.
Lucius nhịn không được có chút buồn cười, y chưa từng tưởng tượng ra người đàn ông này ở nhà lại thế này.
"Cần em phụ một tay chứ?"
Y xắn cổ tay áo sơ mi đi qua, có chút hứng thú hỏi.
Harry ừ một tiếng, ánh mắt đánh giá trên dưới y một cái, như đang đánh giá năng lực làm việc của thiếu gia Malfoy, sau đó phân phó
"Bưng bánh bí đỏ và chân giò hun khói phết mật ong ra bàn ăn nhé —— uống cacao hay sữa bò?"
Lucius bưng hai cái dĩa lên, so so chiều cao của hai người, khẽ chớp mắt Sữa bò, cảm ơn.
Biểu cảm của y quá lộ liễu khiến Harry buồn cười xoa nhẹ mái tóc gọn gàng của y Được.
Bữa sáng có thể gọi là phong phú, tuy tay nghề của Harry chỉ có thể nói là tạm được, nhưng Lucius lại ăn nhiều hơn bình thường một chút.
Y đã vứt bỏ cái thứ mang tên hình tượng kiêu ngạo của mình, lười biếng dựa vào vai người yêu trên sofa, ôm bụng lẩm bẩm
"Hình như ăn hơi nhiều........."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!