Chương 10: (Vô Đề)

EDITOR: PARK HOONWOO

BETA: BĂNG

- o0o-

Ngủ một giấc ngon lành cành đào, đến khi Lucius tỉnh lại đã là đêm khuya.

Ánh lửa lờ mờ từ lò sưởi phía xa là nguồn sáng duy nhất trong không gian tối tăm, từng bóng đen lắc lư theo ngọn lửa trên trần nhà cao lớn hình vòm, y yên lặng nhìn chốc lát, sau đó mới quay đầu nhìn sang bên cạnh.

Người đàn ông tóc đen ngả người trên ghế bành, trên người đáp một cái chăn bông, tay trái vẫn bị y nắm chặt trong lòng bàn tay.

Một cổ ấm áp bùng lên trong ngực y, cứ như cả người, cả trái tim đều ngâm trong suối nước nóng, ánh mắt tham luyến của Lucius dừng lại trên gương mặt nghiêm túc hơn thường ngày kia, nhẹ nhàng cười, sau đó cảm giác hai bàn tay siết chặt vào nhau của hai người khẽ động.

Đôi mắt xanh lục bởi vì xung quanh tối đen như mực nên trông hơi âm trầm hé mở, vẻ mặt tỉnh táo như vừa nãy chỉ là chợp mắt một chốc.

Đã dậy rồi?

Harry ngồi dậy, đáy mắt bình đạm không gợn sóng chậm rãi nổi lên chút ấm áp, một tay khác nhẹ nhàng đặt lên trán y Khỏe hơn chưa?

Khỏe rồi.

Chưa bao giờ khoẻ như vậy.

Lucius mỉm cười nhìn hắn.

Là y tùy hứng, rõ ràng không có vấn đề gì to tát, nhưng lại muốn cột người yêu buổi chiều có tiết bên người.

Vì thế, cho nên áy náy không biết xuất hiện từ đâu, nháy mắt lan rộng khắp người.

Được dung túng, được cưng chiều, được nâng niu trong lòng bàn tay, dùng bàn tay ấm áp kia, chứng minh y là quan trọng nhất.

Em sẽ sửa, y lặng lẽ nói với bản thân, nhưng cũng không ngại đắm chìm vào sự dịu dàng kia của hắn một chốc.

—— Khó trách mọi người lại nói, tình yêu sẽ khiến con người từ từ trở nên mềm yếu.

"Em bỏ ăn hai bữa rồi, ngồi dậy ăn chút gì đi."

Giọng nói trầm thấp mềm mại bên tai kéo y về thực tại, Lucius vén chăn muốn đứng dậy, lúc này mới phát hiện đồng phục đã biến thành áo ngủ tơ lụa thoải mái.

Nhìn bộ dạng kinh ngạc cùng thẹn thùng của y, Harry không khỏi mỉm cười Là thuật Biến hình.

Y vậy mà không phát hiện quần áo của mình bị người khác ếm bùa?

"Tính cảnh giác của em kém thế sao....."

Lucius cuối cùng cũng phản ứng lại, ảo não lẩm bẩm một câu, đến khi giương mắt nhìn đôi mắt ngọc lục bảo tràn ngập ý cười kia, dưới ánh mắt dịu dàng mà chăm chú như thế, gò má của y bắt đầu không chịu nổi mà đỏ lên.

Đúng vậy.

Harry nhẹ giọng cười, âm thanh trầm xuống Nhưng ta rất vui.

Hắn cúi đầu, hơi nhích đến, lại thấy thiếu niên vội vàng quay mặt đi.

Từ từ ——

Mặc đồ ngủ, còn chưa rửa mặt, đầu tóc cũng lộn xộn, Lucius trong lòng bụm mặt la hét.

Cái hình tượng này thật sự rất không ổn!!!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!