Chương 9: (Vô Đề)

Lâm Vân Dật đang ở trong phòng tu luyện thì một tiếng gõ cửa vang lên.

Hắn bấm một pháp quyết, mở cửa ra.

Lâm Vân Tiêu chắp tay sau lưng, đứng ở cửa, tinh thần phơi phới gọi một tiếng: "Tam ca."

Lâm Vân Dật có chút ngạc nhiên khi thấy tên này lại giữ kẽ, biết gõ cửa rồi.

Lâm Vân Dật vừa hài lòng, vừa có thêm vài phần nghi ngờ.

Hắn đánh giá Lâm Vân Tiêu một lúc, có chút kinh ngạc nói: "Ngươi tấn cấp Luyện Khí tầng hai rồi?"

Lâm Vân Tiêu có chút đắc ý đáp: "Đúng vậy!"

Lâm Vân Dật thầm nghĩ: Chả trách lại giữ kẽ! Hóa ra là đến khoe khoang. Không hổ là Lôi

-Hỏa Song Linh Căn có thể sánh ngang với Thiên Linh Căn, tốc độ tu luyện này quả thực kinh người.

Lâm Vân Dật có chút chua chát nói: "Nhanh thật đấy!"

Lâm Vân Tiêu nhe răng cười, nói: "Ta cũng không biết tại sao, không cẩn thận một cái là lên Luyện Khí tầng hai rồi."

Lâm Vân Tiêu chắp tay sau lưng, ngẩng cao đầu, rõ ràng tâm trạng rất tốt.

Lâm Vân Dật nhìn thái độ "gió thoảng mây trôi" của Lâm Vân Tiêu, ghét bỏ nói: "Ngươi thật là không cẩn thận quá, sao lại có thể không cẩn thận như vậy chứ? Lần sau đừng không cẩn thận như thế nữa nhé."

Lâm Vân Tiêu có chút đắc ý nói: "Tu vi tăng nhanh quá, không dễ kiểm soát cho lắm."

Lâm Vân Dật cốc cho Lâm Vân Tiêu một cái vào sau gáy, "Thằng nhãi ranh, ra vẻ trước mặt tam ca ngươi à, muốn ăn đòn hả?"

Lâm Vân Tiêu ôm đầu, nói: "Đâu có? ta không phải là đang báo tin vui cho tam ca sao! Ta còn chưa nghĩ đến phụ thân, người đầu tiên nghĩ đến chính là tam ca huynh đấy."

Lâm Vân Dật: "Tốt lắm, lần sau ngươi có thể đi tìm người khác báo tin vui trước, phụ thân, lão tổ đều được."

Lâm Vân Tiêu: "Báo tin vui cho phụ thân, lão tổ, mấy trưởng bối mù chữ đó không có gì thú vị, tam ca là tốt nhất!"

Lâm Vân Dật: "Không lớn không nhỏ, phụ thân, lão tổ cũng không coi ra gì rồi."

Lâm Vân Tiêu: "Ta nghe nói phụ thân, lão tổ gần đây có chút phiền muộn, nên nghĩ tốt hơn là không nên làm phiền họ."

Lâm Vân Dật: "Phiền muộn? Phiền muộn chuyện gì?"

Lâm Vân Tiêu: "Quản sự trong nhà nói, khoảng thời gian này sản lượng trứng Linh Kê tăng lên không ít, đây vốn là chuyện tốt, nhưng gần đây trứng Linh Kê có chút bán không chạy. Mang trứng Linh Kê đến các thị trấn khác bán, chi phí lại tăng lên không ít."

"Trứng Linh Kê tuy bảo quản được lâu hơn trứng thường, nhưng để lâu cũng sẽ hỏng, hơn nữa để lâu chất lượng cũng sẽ kém đi."

Lâm Vân Dật: "Nghe có vẻ đúng là một vấn đề."

Trứng Linh Kê của gia đình phần lớn được gửi đến phủ thành để bán, tình hình hiện tại, là đã gặp phải nút thắt cổ chai rồi sao?

Cũng không lạ, khu vực này của họ tổng cộng cũng không có bao nhiêu tu tiên giả. Linh Kê của gia đình bây giờ mỗi tháng có thể đẻ khoảng hai vạn quả trứng, số lượng lớn như vậy, bán không chạy cũng không có gì lạ.

Lâm Vân Tiêu lắc đầu, đầy than thở nói: "Trước đây là không có trứng Linh Kê để ăn, bây giờ là gà trong nhà đẻ nhiều quá, ăn không kịp, thật là phiền não."

Lâm Vân Dật liếc nhìn Lâm Vân Tiêu, nói: "Để chúc mừng ngươi tấn cấp Luyện Khí tầng hai, tam ca làm bánh trứng gà cho ngươi ăn nhé."

Lâm Vân Tiêu gật đầu: "Được ạ!"

Lâm Vân Dật tìm Lâm Vân Văn, xin một ít bột linh mạch.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!