Chương 6: (Vô Đề)

Sau khi gặp phụ thân Lâm Viễn Kiều, Lâm Vân Dật trở về phòng.

Hắn ngồi xuống bên bàn, cẩn thận sắp xếp lại dòng suy nghĩ. Thật ra, hắn sở hữu ký ức của hai kiếp. Có lẽ vì uống thiếu canh Mạnh Bà nên đã đầu thai thẳng, vì vậy ký ức kiếp trước vô cùng rõ ràng.

Kiếp trước, hắn sống ở Địa Tinh, thân thể yếu ớt, thi đỗ cao học được vài năm thì qua đời vì bệnh tim.

Khi vừa phát hiện mình trọng sinh, lại có được một cơ thể khỏe mạnh, còn trọng sinh vào một thế giới tu chân, hắn vui mừng như điên.

Nam nhi nào mà không có giấc mộng một mình một kiếm tung hoành thiên hạ, chinh phục con đường trường sinh.

Ngay khi vừa có thể hoạt động, Lâm Vân Dật đã không thể chờ đợi mà tìm hiểu mọi thứ về thế giới tu chân.

Lão tổ của gia tộc là một cường giả Trúc Cơ, trong thư viện của gia tộc có không ít điển tịch về tu chân.

Phải nói rằng, những điển tịch đó đã giúp hắn rất nhiều.

Năm ba tuổi, vừa đo ra linh căn, Lâm Vân Dật đã lập tức lao vào tu luyện.

Cả gia tộc đều cho rằng hắn là Ngũ Linh Căn, coi như xong đời rồi!

Nhưng hắn lại thấy đám người ngu ngốc trong gia tộc này thiển cận hết sức. Ngũ Linh Căn thì sao chứ? Ngũ Linh Căn chính là trang bị tiêu chuẩn của kiểu nam chính phế vật nghịch tập.

Hắn đã có thể mang theo ký ức kiếp trước chuyển thế đầu thai đến đây, vậy chắc chắn là thiên mệnh đã định, kiếp này của hắn nhất định sẽ không sống một cuộc đời tầm thường.

Ban đầu, Lâm Vân Dật cho rằng mình chỉ đơn thuần là xuyên không, cho đến vài tháng trước, khi bên Giang gia truyền ra tin vị hôn thê được hứa hôn từ trong bụng mẹ của hắn là Hỏa

-Mộc Song Linh Căn, hắn đột nhiên phát hiện, mình không phải là xuyên không thông thường, mà là xuyên thư.

Khi còn ở Địa Tinh, hắn đã đọc không dưới mấy ngàn bộ tiểu thuyết tu chân, vạn lần không ngờ có ngày lại xuyên vào trong sách.

Nhân vật hắn xuyên vào không phải là nhân vật chính, cũng chẳng phải nhân vật phụ quan trọng nào, mà chỉ là một nhân vật làm nền.

Nữ chính của câu chuyện là Giang Việt Nhiễm của Giang gia, chủ yếu kể về quá trình nàng gia nhập Ngự Thú Tông, cùng nam chính cẩm sắt hòa minh, một đường vượt qua mọi chông gai, phấn đấu vươn lên và dần dần leo l*n đ*nh cao.

Khi nữ chính Giang Việt Nhiễm về nhà thăm người thân, đã gặp được em họ, vị em họ này chính là vị hôn thê của hắn, Giang Đàm Nhi.

Trong truyện, Lâm Vân Dật chỉ là một kẻ bất tài vô dụng có Ngũ Linh Căn, lại là cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga, thèm muốn một người có Song Linh Căn như Giang Đàm Nhi.

Lâm gia bám chặt vào hôn ước từ trong bụng mẹ không buông, sống chết đòi cưới Giang Đàm Nhi vào cửa.

Lâm gia cưới người ta về cũng không đối xử tốt, coi Giang Đàm Nhi như một cái máy đẻ, ngày ngày thúc giục nàng sinh con.

Kết quả, hại người cuối cùng lại hại mình. Lâm Vân Dật lại là người mang Thiên Càn Thánh Thể hiếm thấy, sau khi thành hôn, toàn bộ tu vi của hắn đều bị Giang Đàm Nhi hấp thu sạch.

Lâm Vân Dật tu vi mất sạch, Lâm gia cuối cùng mới phát hiện hắn là Thiên Càn Thánh Thể, nhưng đã quá muộn, người đã phế rồi.

Lâm gia cho rằng Giang Đàm Nhi đã hại Lâm Vân Dật, nên đâu đâu cũng ngứa mắt nàng, hành hạ mấy năm, sau khi lão tổ Trúc Cơ của Lâm gia vẫn lạc, cuối cùng cũng hòa ly.

Câu chuyện được kể từ góc nhìn của nữ chính, theo nàng thấy, Lâm gia hại người cuối cùng hại mình, một cuộc hôn nhân gượng ép ngay từ đầu đã định sẵn là bi kịch, đi đến bước đó, hoàn toàn là Lâm gia đáng đời.

Theo Lâm Vân Dật hiện tại thấy, Lâm gia chính là một gia tộc đại ngốc.

Giang gia cũng có lão tổ Trúc Cơ, không phải quả hồng mềm dễ nắn.

Giang gia đã chịu gả người qua, Lâm gia chắc hẳn đã phải bỏ ra không ít vốn liếng.

Theo hắn biết, lão tổ cách đây không lâu hình như còn muốn gửi một món quà đến Giang gia để duy trì quan hệ.

Khó khăn lắm mới cưới được người về, lại làm phế mất cháu trai, trong khi Giang Đàm Nhi lại nhận được lợi ích to lớn, người Lâm gia trong lòng khó chịu cũng là điều khó tránh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!