Lâm gia.
Lâm Viễn Kiều bước vào phòng luyện đan: "Vẫn đang bận sao?"
Lâm Vân Dật đáp: "Cũng sắp xong rồi."
Khoảng thời gian này, Lâm Vân Dật đều đang luyện chế đan dược.
Trước đó, buổi đấu giá đã thu về không ít linh thảo, trong khoảng thời gian này, những linh thảo đó đã lần lượt được xử lý, lượng đan dược dự trữ của Lâm gia đã tăng lên không ít.
Lâm Vân Dật vốn có đan thuật cao siêu, sau khi dung hợp Thất Thải Tường Vân Thạch, khí vận lại càng thịnh vượng.
Tỷ lệ luyện đan thành công được nâng cao thêm một bước, số lượng đan dược thành phẩm cũng tăng lên đáng kể.
Gần đây, có không ít tu sĩ đến nhờ Lâm Vân Dật luyện đan, hắn đã chọn nhận một số yêu cầu có thù lao khá tốt.
Lâm Vân Dật hỏi: "Phụ thân, người mà gia tộc cử đi Bắc Thương Quốc đã quyết định xong chưa?"
Lâm Viễn Kiều nghe vậy, hứng khởi nói: "Gần đây Lâm gia đã ổn định lại rồi, ta định tự mình đi một chuyến."
Năm đó Lâm Vân Dật đến Bắc Thương Quốc, ở đó một thời gian, đã thuận lợi lấy được công pháp lôi tu từ tay Điền Ngạo.
Tổ tiên của Điền gia từng có một nhân vật vô cùng lợi hại, một khi bị bại lộ, hậu họa sẽ khôn lường.
Sợ gây tai họa cho Điền gia, năm đó, hắn cũng không làm gì nhiều.
Hiện nay, Lâm gia đã có phụ thân và Hỏa Dực Hổ là hai Kim Đan, thực lực gia tộc có thể sánh ngang với Ngự Thú Tông, đã có đủ năng lực để che chở cho một phương.
Cũng đã đến lúc rồi, Điền gia muốn khôi phục lại vinh quang ngày xưa thì cần phải có chỗ dựa.
Lâm gia hiện tại nhân lực không đủ, muốn phát triển cần có dòng máu mới rót vào.
Tổ tiên của Điền gia là Lôi gia, một gia tộc từng hiển hách một thời.
Huyết mạch của Điền gia đã truyền thừa qua nhiều thế hệ, có lẽ đã loãng đi, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo.
Hắn và tứ đệ đều có lôi linh căn, có thể thấy, xác suất huyết mạch Lâm gia sinh ra lôi tu cũng rất cao, tộc nhân hai nhà dung hợp có lẽ sẽ sinh ra được vài lôi tu có tư chất không tồi.
Lâm Vân Dật nói: "Cũng tốt, phụ thân tự mình đi một chuyến sẽ càng thể hiện được thành ý."
Lâm Viễn Kiều nói: "Ta định mang cả đàn Cực Phong Thiên Ưng đi, để Hỏa Dực Hổ ở lại trấn thủ."
Lâm Vân Dật đáp: "Cũng được, vừa hay chuyện trong tay con cũng đã xử lý gần xong, con cũng sẽ đi một chuyến."
Lâm Viễn Kiều có chút ngạc nhiên: "Con cũng muốn đi sao?"
Lâm Vân Dật gật đầu: "Đúng vậy! Con và Điền tướng quân có quen biết cũ, nếu có con ra mặt, thương lượng cũng sẽ thuận lợi hơn."
Lâm Viễn Kiều nói: "Cũng đúng, việc này không nên chậm trễ, chuẩn bị xuất phát thôi."
Lâm Vân Dật gật đầu: "Vâng."
...
Lâm Viễn Kiều dẫn theo Lâm Vân Dật, cưỡi Cực Phong Thiên Ưng bay đến Bắc Thương Quốc.
Để mục đích của chuyến đi này có thể hoàn thành thuận lợi, Lâm Viễn Kiều đã mang theo cả đàn Cực Phong Thiên Ưng.
Vô số Cực Phong Thiên Ưng bay vút lên không, cảnh tượng vô cùng hùng vĩ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!