Chương 32: (Vô Đề)

Sau khi xuất quan, việc đầu tiên Lâm Viễn Kiều làm là xem lại sổ sách của gia tộc.

Lâm Viễn Kiều: "Hai tháng nay thu nhập không tệ nhỉ!"

Lâm Viễn Kiều ngạc nhiên phát hiện, hai tháng hắn bế quan, việc kinh doanh của gia tộc không những không bị ảnh hưởng mà còn tiến thêm một bậc.

Lâm Vân Văn: "Yến tiệc của Giang gia đã thu hút không ít tu sĩ Trúc Cơ đến đây, bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh bán rất chạy."

Lâm Viễn Kiều chợt hiểu ra: "Trước đây ở yến tiệc Giang gia, tiểu Tam tặng bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh, hóa ra là để câu khách sao?"

Lâm Vân Văn: "Chứ sao nữa? Phụ thân nghĩ là vì cái gì?"

Lâm Viễn Kiều: "Ta tưởng là để tiết kiệm linh thạch."

Lâm Vân Văn: "Chắc cũng có lý do đó, một công đôi việc mà."

Lâm Viễn Kiều: "Hai tháng nay, vất vả cho các con rồi."

Lâm Vân Văn: "Chỉ là lo liệu gia nghiệp thôi, không phải chuyện gì khó khăn. Phụ thân yên tâm đi, đừng nói người bế quan hai tháng, dù có bế quan hai năm cũng không xảy ra vấn đề gì đâu."

Lâm Viễn Kiều có chút bất đắc dĩ. Con trai tài giỏi là chuyện tốt, nhưng con trai quá tài giỏi cũng khiến lão cha này có vẻ bất tài.....

Tiệm luyện khí Nguyệt Xuyên.

Giang Khanh Xuyên: "Về rồi à?"

Diệp Tịnh Nguyệt: "Đúng vậy! Ta có mua ít bánh ngọt mới của tiệm nhà họ Lâm về đây. À đúng rồi, ta gặp Tô Dư."

Giang Khanh Xuyên: "Tô Dư? Nàng ta cũng đến mua đồ ở tiệm nhà họ Lâm à?"

Diệp Tịnh Nguyệt: "Tô Dư đến tiệm nhà họ Lâm đặt làm bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh, Lâm gia có thu linh thạch."

Giang Khanh Xuyên: "Tiệm nhà họ Lâm vẫn như cũ nhỉ! Đương nhiên, làm ăn kỵ nhất là ăn chùa, Lâm gia thu linh thạch cũng là lẽ phải."

Diệp Tịnh Nguyệt: "Trước đây, lúc yến tiệc của Giang gia, Lâm gia đã tặng mười cái bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh. Nghe nói, đó là do Lâm Vân Dật đích thân làm. Không ít người còn tưởng con gà sắt nhà họ Lâm đổi tính rồi. Gần đây lại có tin đồn rằng, Lâm gia tặng bánh là để lôi kéo khách hàng."

Giang Khanh Xuyên có chút cạn lời: "Thật sự là để lôi kéo khách hàng sao?"

Diệp Tịnh Nguyệt: "Không biết nữa, nhưng việc kinh doanh của tiệm nhà họ Lâm gần đây đúng là không tệ, có lẽ là thật."

Giang Khanh Xuyên: "Nếu quả thật như vậy, e là Tô Dư tức chết mất."

Trước đó, bên Giang gia có lời đồn rằng Lâm Vân Dật tặng bánh Thăng Tiên Vấn Đỉnh là để tỏ lòng trung thành với Giang Đàm Nhi. Chỉ tiếc là, bây giờ mới đến tỏ lòng trung thành thì có hơi muộn màng, chẳng khác nào mất bò mới lo làm chuồng. Nếu Lâm Vân Dật chỉ làm vậy để câu khách, thì Giang gia có lẽ đã hiểu lầm, cũng đủ xấu hổ rồi.

Diệp Tịnh Nguyệt lắc đầu: "Lâm gia tiểu Tam đúng là một nhân tài."

Giang Việt Nhiễm được Kim Đan thu làm đệ tử, người người đều tranh nhau nịnh bợ Giang gia, còn vị này thì lại như sợ hôn sự của mình không đổ bể vậy.

Giang Khanh Xuyên: "Lâm gia làm như vậy, hôn sự của Lâm Vân Dật chắc là không giữ được rồi."

Diệp Tịnh Nguyệt: "Phần lớn là vậy."

...

Thời gian cứ thế trôi qua, nửa năm sau, Lâm phụ cuối cùng cũng thuận lợi đột phá, tấn giai Luyện Khí tầng chín.

Lâm Bắc Vọng nhìn Lâm Viễn Kiều, vô cùng vui mừng nói: "Tốt, tốt lắm, Luyện Khí tầng chín, con giỏi hơn phụ thân nhiều."

Lâm Bắc Vọng nhớ lại những năm tháng huy hoàng của mình ở Ngự Thú Tông.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!