Chương 25: (Vô Đề)

Tại biệt viện của Lâm Vân Dật.

Lâm phụ Lâm Viễn Kiều tìm đến, nói: "Tiểu Tam, ta gần đây định đi Thanh Long thành một chuyến."

Lâm Vân Dật: "Cũng tốt ạ."

Thanh Long thành nằm ngay gần Ngự Thú Tông, vào ngày nghỉ, đệ tử Ngự Thú Tông có thể đến Thanh Long thành dạo chơi.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, tính từ lần trước Lâm Vân Võ về thăm nhà đã được một năm.

Trước khi đi, Lâm Vân Võ nói sẽ tìm cách trở về.

Nhưng rõ ràng một khi đã vào tông môn, muốn về nhà không phải chuyện dễ dàng.

Núi không đến với ta thì ta đi tìm núi, Lâm Vân Dật cũng có chút nhớ nhung vị nhị ca này.

Xung quanh Ngự Thú Tông có bốn tòa thành trì là Thanh Long thành, Bạch Hổ thành, Phượng Hoàng thành, Huyền Quy thành. Ngự Thú Tông là tông môn ngự thú, bốn tòa thành trì xung quanh có rất nhiều cửa hàng bán linh thú non, thức ăn cho linh thú.

Lâm Viễn Kiều: "Nhị ca con đã truyền mật thư về, nó thu thập được một số thứ, nhưng không tiện xử lý, cần người giúp đỡ."

Đệ tử Ngự Thú Tông cũng có ngày nghỉ, mỗi tháng hai ngày. Nếu trong gia tộc có người có thể thường trú ở Thanh Long thành, hẳn cũng có thể cung cấp một số trợ giúp cho lão Nhị.

Lâm Vân Dật: "Phụ thân đã Luyện Khí tầng tám rồi, cũng nên sớm tính toán thôi."

Tu sĩ Luyện Khí muốn tấn giai Trúc Cơ, tựa như vượt qua vực sâu thiên nhiên, mà Trúc Cơ Đan chính là cây cầu bắc qua vực sâu đó.

Trúc Cơ Đan không chỉ đắt đỏ mà còn cực kỳ hiếm có.

Luyện chế Trúc Cơ Đan cần nhiều loại dược liệu quý hiếm.

Phương pháp luyện chế loại đan này cũng đa phần chỉ có các thế lực lớn mới nắm giữ, muốn có được một viên Trúc Cơ Đan khó như lên trời.

Năm đó, để đối phó với Thiên Ma giáo, Ngự Thú Tông đã tung ra hết Trúc Cơ Đan cất đáy hòm.

Mấy năm nay, số lượng Trúc Cơ Đan mà Ngự Thú Tông tung ra ít hơn nhiều so với trước đại chiến, sự cạnh tranh để có được Trúc Cơ Đan cũng ngày càng khốc liệt.

Lâm Viễn Kiều: "Nhị ca con có nhắc tới, lần trước con chuẩn bị cho nó gà quay mật ong, gà bọc lá sen, hơn nửa đều bị đồng môn của nó ăn chia hết. Bọn họ rất thích, mấy người đồng môn đó đều hy vọng có thể nếm lại tay nghề của con."

Lâm Vân Dật gật đầu, nói: "Được ạ."

...

Đã quyết định, Lâm Viễn Kiều mang theo Lâm Vân Văn, Lâm Vân Dật lên đường đến Thanh Long thành.

Lâm Vân Dật đã chuẩn bị trước không ít gà quay, để trong túi trữ vật.

Lâm Vân Tiêu cũng rất muốn ra ngoài, nhưng Lâm Viễn Kiều sợ hắn bị người khác nhìn thấu tư chất thật, gây ra phiền phức không cần thiết, sau khi suy nghĩ vẫn không đồng ý.

Lâm Vân Văn, Lâm Vân Dật đều là lần đầu đến Thanh Long thành, đầy tò mò ngó nghiêng khắp nơi.

Sự phồn hoa của Thanh Long thành khiến hai người được mở rộng tầm mắt.

Rất nhiều linh dược, linh tài hiếm thấy ở Thanh Hà phủ, ở đây lại nhiều như cỏ rác.

Trong thành, có không ít yêu thú loại rắn xuất hiện, nhiều con rắn độc bị nhốt trong lồng đang lè lưỡi kêu xì xì.

Lâm Vân Dật: "Thiên Mãng Quán."

Lâm Vân Dật nhìn thấy một cửa hàng bán trăn khổng lồ, trong tiệm có đủ loại mãng xà.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!