Chương 8: (Vô Đề)

Tô Như Yên đặc biệt tìm đến tôi. Cô ta mang theo bánh kem, nhưng lại chẳng có tâm trạng nào để ăn, chỉ đi đi lại lại trước mặt tôi, còn luôn miệng hỏi tôi xem đã có kết quả chưa.

Trước đó tôi còn cảm thấy hơi căng thẳng, nhưng sau khi nói chuyện với Giang Yến An, tôi lại cảm thấy thoải mái hơn nhiều.

Lúc này tôi còn có tâm trạng để đùa với Tô Như Yên:

"Đâu phải cô đi thi đâu mà cô cứ sốt sắng hết cả lên thế?"

Tô Như Yên trừng mắt nhìn tôi một cái, rồi đột nhiên ngồi phịch xuống ghế sofa:

"Dù gì thì cô cũng có thể tính là đệ tử của tôi, tôi là sư phụ, sao có thể không lo lắng cho đệ tử của mình được?"

Tôi có chút cạn lời, chỉ vì cô ta cho tôi mấy quyển đề mà đã tự coi mình là sư phụ tôi rồi.

Đợi đến khi có kết quả thi, tôi còn chưa kịp nói gì, Tô Như Yên đã nhảy dựng, hét toáng lên trước: "Á á á á!"

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha

Tôi bị cô ta dọa cho giật cả mình, còn chưa kịp phàn nàn đã bị cô ta ôm chầm lấy, cô ta ôm mạnh đến mức tôi không thở nổi.

Đột nhiên Tô Như Yên hôn mạnh lên má tôi:

"Lâm Thời Thanh, cô được đấy, coi điểm số của cô đi, cô đúng là có tố chất thiên bẩm để học hành mà."

Giang Yến An cau mày cố kéo tôi ra, giọng trầm xuống: "Có chuyện gì thì nói đàng hoàng, đừng có động tay động chân."

Cuối cùng tôi cũng thở được, vội vàng ho khan vài tiếng, lại xoa xoa má, vành tai hơi ửng đỏ.

Tôi lặp lại lời Giang Yến An: "Đúng đấy, có chuyện gì cứ nói đàng hoàng, đừng có động tay động chân."

Vào cái ngày hệ thống xuất hiện, tôi đang thu dọn hành lý chuẩn bị đến trường.

[Được rồi, bây giờ nam chính đã đến đoạn gây dựng sự nghiệp, cô bạn gái cũ như cô có thể rút lui được rồi, lát nữa tôi sẽ đưa cô rời khỏi đây.]

Hồi đó tôi đã ký một bản khế ước với hệ thống.

Tôi sẽ giúp nó hoàn thành nhiệm vụ, và nó sẽ đưa tôi trở về năm mười lăm tuổi.

Năm đó tôi còn chưa bỏ học, cũng chưa bị ép đi làm thuê.

Tôi sẽ trùng sinh và trộm sổ hộ khẩu, sau đó bỏ trốn.

Tôi sẽ tìm đến đài truyền hình hoặc chạy đến cổng sở giáo dục để tìm kiếm cơ hội được tiếp tục đi học.

Giọng nói của hệ thống còn đang vang lên:

[Để tôi xem thử tình hình hoàn thành nhiệm vụ của cô đã, hoàn thành việc hắt đồ uống vào người nữ chính, hoàn thành việc ép nam chính mua dây chuyền...]

Hệ thống đếm từng khoản một, đến khi nó nhìn thấy giấy báo trúng tuyển của tôi thì đột nhiên ngớ người ra:

[Ủa khoan, sao cô lại thành sinh viên đại học rồi??]

Tôi cũng hỏi nó từng khoản một:

[Nam chính có nỗ lực vươn lên không?]

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!