Chương 2: (Vô Đề)

"Cái tên phế vật như anh, có thể tìm được bạn gái như em đây đúng là tổ tiên tích đức ba đời!"

"Sau này anh phải kiếm thật nhiều tiền cho em tiêu đó, nếu không em sẽ hôn anh thật dữ dội. Anh chính là chóa của em, mỗi ngày đều phải chăm sóc em, biết chưa?"

Giang Yến An căng cứng người, bàn tay chống phía sau lưng tôi tránh cho tôi ngã xuống.

Có lẽ hắn đã bị tôi làm nhục lắm rồi, viền mắt cũng hơi đỏ lên rồi.

Hắn nhìn chằm chằm tôi một lúc lâu mới khàn giọng nói: "Tất cả đều nghe theo em."

Hôm sau, quả nhiên Giang Yến An đã dẫn tôi đi ăn thịt bò.

Mới ăn được một nửa, đột nhiên có một cô gái đi tới.

Cô gái ăn mặc tinh xảo, xinh đẹp, nhìn thấy Giang Yến An, mắt cô gái sáng rực lên.

Ồ, nữ chính Tô Như Yên đến rồi.

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha

Trong nguyên tác, đoạn này là cảnh nữ chính đi ăn cơm, vừa vặn gặp tôi đang bắt nạt nam chính ngay trước mặt mọi người.

Cô ta bênh vực kẻ yếu, tiến lên lý luận, cuối cùng bị tôi mắng nhiếc luôn.

Vì vậy, nam chính bắt đầu phát hiện ra bản chất độc ác của tôi, đồng thời còn sinh lòng cảm kích nữ chính.

Quả nhiên, ánh mắt Tô Như Yên nhìn về phía tôi, lông mày lập tức nhíu lại.

Đây là một nhà hàng Tây, đồ ăn không hề rẻ.

Cho nên Giang Yến An chỉ mua một suất bít tết.

Còn tôi lúc này thì đang kén cá chọn canh, vừa chê không ngon vừa mắng Giang Yến An chọn nhà hàng dở tệ.

"Yến An, đây là bạn gái của anh sao? Lần đầu em gặp đấy."

Tô Như Yên chào hỏi, sau đó cố ý lớn tiếng nói chuyện với bạn:

"Bình thường Yến An làm thêm vất vả như vậy, nếu là mình, chắc chắn mình sẽ không thể ăn một mình để mặc anh ấy ngồi nhìn."

"Đúng đấy, nam thần thanh lãnh của trường mình, sao lại quen một cô bạn gái khó ưa như thế, tính tình thì chẳng ra gì, được mỗi cái mã ngoài tàm tạm."

"Mình thấy hai người họ không bền đâu, sớm muộn gì cũng chia tay thôi, chắc chắn Yến An sẽ không chịu nổi cô ta đâu, mà cô ta vốn cũng không xứng với cậu ấy."

Tôi vừa nghe thấy những lời bàn tán này liền bực mình, đứng lên cầm ly nước hắt thẳng vào mặt bọn họ:

"Một lũ lắm mồm nhiều chuyện, chúng tôi ăn cơm nhà các người à?"

Tô Như Yên bị hắt cho ướt như chuột lột.

Bị mất mặt trước đám đông, cô ta thẹn quá hóa giận, nhanh chóng tiến lên, giơ tay định tát tôi một cái.

Tôi đang đợi cảnh này đây, tôi xắn tay áo lên, chuẩn bị đánh trả, không ngờ trước mắt lại xuất hiện một bóng người.

Đối phương nắm lấy cổ tay tôi, lập tức kéo tôi ra sau lưng, che chở cho tôi.

Sắc mặt Giang Yến An rất nặng nề, lạnh lùng nói với đám người Tô Như Yên:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!