Chương 1: (Vô Đề)

Nhưng tôi mù chữ, đã nhầm diss thành kiss.

Vì vậy, tôi vừa tàn nhẫn hôn hắn vừa nhục nhã hắn:

"Anh đúng là phế vật, có cái vòng cổ cũng không thể mua cho em."

"Theo anh đúng là em xui xẻo, anh còn không nghe lời em nữa, em sẽ hôn anh mỗi ngày!"

"Em là người có thù tất báo đấy, anh đừng hi vọng em biết khoan dung và tha thứ."

Sau lại, đúng là tôi có thể chọc nam chính tức giận, cố gắng phấn đấu.

Chờ khi hắn công thành danh toại, đám thuộc hạ của hắn muốn trả thù tôi thay hắn, nam chính lại đỏ cả vành tai, ấp úng nói:

"Thật ra cô ấy cũng không hung hăng hống hách như mọi người tưởng…"

1.

Khi Giang Yến An trở về, đã rất trễ rồi.

Trong căn phòng khách nhỏ hẹp, chỗ nào cũng có thể thấy được bao đồ ăn vặt tui ném lung tung.

Tôi đảo đảo bữa tối hắn mang về, giọng điệu có chút oán giận:

"Sao lại là mấy món này nữa? Ngán c.h.ế. t đi được, em muốn ăn bò bít tết, em muốn ăn hải sản."

Trong hộp đồ ăn là một phần thịt xào ớt xanh có kèm cơm, còn có một bát canh trứng hoa.

Tôi gắp hết thịt để ăn, còn ớt xanh thì để lại, chẳng buồn chạm vào.

Giang Yến An lặng lẽ lấy hộp cơm tôi ăn còn dư lại phân nửa tới, bỏ ớt xanh vào bắt đầu giải quyết hết.

Chờ khi hắn ăn xong, lại bắt đầu dọn dẹp phòng khách một lượt.

Tôi thì ngồi trên sofa, nhìn căn phòng thuê cũ nát trước mắt, lại bắt đầu cảm thán một hồi:

"Giang An An, sao anh cứ nghèo tới mức chẳng có nổi mùng tơi mà rớt vậy?"

Chẳng biết đây đã là lần thứ bao nhiêu Giang Yến An sửa đúng giúp tôi: "Tên đệm đọc là yan (Ý là Yến, còn An là /an/)."

Tôi thẹn quá hóa giận: "Em biết rồi, nhưng em cứ thích kêu như thế đấy, thì đã sao? Chẳng lẽ anh có ý kiến?"

Follow chúng mình tại page Bộ Truyện Tâm Đắc nha

Nói chung là có đánh chít tôi tôi cũng sẽ không thừa nhận bản thân tôi không biết chữ này.

Hơn nữa, tôi là bạn gái hắn, gọi hắn là An An thì đã sao?"

Giang Yến An thở dài một hơi: "Không có ý kiến."

Quét dọn vệ sinh xong, Giang Yến An cầm khăn nóng tới lau tay cho tôi:

"Đừng nằm trên sofa ăn khoai tây chiên uống nước ngọt nữa, làm đổ vụn bim bim ra không dễ dọn, cũng dễ bị sặc nữa, biết chưa?"

Hắn dừng lại một chút rồi gọi khẽ: "Thanh Thanh."

Tôi xuyên tới bộ truyện nam này đã được một tháng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!