3.
Đây là lần đầu tiên cô gặp lại Phó Đông Thăng và Trần Kim Bình sau khi cưới, Vân Ly mấp máy môi cả buổi mới lí nhí gọi: "Con chào ba mẹ."
Phó Thức Tắc chưa từng gọi bọn họ một cách dịu dàng ấm áp như thế, trái tim hai ông bà cũng tan chảy mất một nửa rồi.
Vân Ly ngoan ngoãn đáng yêu, tính cách lại thân thiết, gần như đã thỏa mãn được nhu cầu tình cảm đối với con cái của cặp vợ chồng già.
Trần Kim Bình thường hay mua đồ rồi gửi thẳng về nhà hai con, nhưng hầu như toàn là cho Vân Ly, ví dụ như mĩ phẩm, đồ dưỡng da, đồ trang điểm, trang sức đủ cả.
Khi Phó Thức Tắc về nhà ăn cơm cũng không tình nguyện thân cận với ba mẹ, Phó Đông Thăng và vợ thì chỉ cho đó là thời kì nổi loạn của con trai, rất bình thường.
Hơn nữa, Phó Thức Tắc cần lấy được đơn xin ngân sách, Phó Đông Thăng gọi anh ra ngoài, nhưng con trai ông lời ít ý nhiều từ chối.
Trong văn phòng, Phó Thức Tắc mới viết hồ sơ xong.
Anh mở điện thoại, WeChat báo có mấy chục tin nhắn chưa đọc, đều ở trong nhóm gia đình.
Anh cau mày mở ra xem có chuyện gì.
Ba: [Con trai, con xem này, Ly Ly đi thả diều với ba mẹ.]
Ba: [Con trai, con xem này, đây là bức ảnh chụp chung đầu tiên của ba mẹ và Ly Ly.]
Ba: [Con trai, Ly Ly nói đây là món con bé tự nghĩ ra, ba mẹ là người đầu tiên được thử đấy.]
Ba: [Con trai, Ly Ly bảo muốn tự làm bánh sinh nhật cho ba.]
...
Phó Thức Tắc gõ trả lời: [Ba, sinh nhật bao nhiêu tuổi vậy ạ?]
Ba: [?]
Ba: [? Vợ con còn nhớ ba con sáu mươi hai tuổi, con làm con kiểu gì đấy hả?]
Mẹ: [Đúng thế đúng thế.]
Phó Thức Tắc: [À, không nói con còn tưởng là sáu tuổi.]
Ở bên kia, Phó Đông Thăng bị con trai trào phúng thì tức trợn tròn mắt.
Ông dùng đôi mắt giống con trai đến bảy, tám phần nhìn Vân Ly, thở dài: "Tính tình con trai ba tệ thật đấy, hi vọng con bỏ qua cho nó."
Vân Ly: "..."
Hôm sinh nhật Phó Đông Thăng, ông đang ở Nam Vu.
Vân Ly và Phó Thức Tắc định đặt vé máy bay bay về mừng sinh nhật ông.
Sắp được chứng kiến gia tộc khổng lồ nhà Phó Thức Tắc, Vân Ly hơi lo lắng.
Sau khi tới Bắc Sơn Phong Lâm, cô mất hơn nửa ngày để làm bánh kem cho Phó Đông Thăng, trở về phòng thì bắt đầu đi đi lại lại.
Phó Thức Tắc nằm trên giường thấy vậy nói: "Không cần lo lắng vậy đâu."
"Nhưng mà..." Vân Ly khổ không thể tả, "Chẳng phải nói là hơn ba mươi người lận sao?"
Đây là lần đầu tiên Vân Ly tham gia một buổi gặp mặt gia đình lớn thế này, càng đến gần giờ cơm cô càng sốt ruột, chỉ hận không thể mọc cánh bay về Tây Phục.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!