Vân Ly nghe "tút" một tiếng, cảm nhận được lực tay từ cái ôm này càng gia tăng, cô nghiêng đầu, hất cằm nhìn anh, Phó Thức Tắc không thể hiện cảm xúc nhìn cô.
Giống như đang đợi cô nói tiếp.
Vân Ly giả vờ trấn định đẩy ngón tay của anh ra, cô vào bếp rót một cốc nước, trong đầu cô quay cuồng.
Cô không nói cho đám bạn thân về chuyện yêu đương của mình, lúc Đặng Sơ Kỳ hỏi, cô cũng không dám khai thân phận của anh.
Đúng là không được tốt.
Anh sẽ tức giận vì chuyện này sao?
Vân Ly ló đầu ra khỏi phòng bếp, Phó Thức Tắc cụp mắt, không nhìn được cảm xúc.
Hình như cô quá cả nghĩ rồi, cô trở về ghế sofa, uống một ngụm nước rồi nói: "Chúng ta xem phim tiếp đi."
Phó Thức Tắc đang chơi với cái điều khiển TV, không có ý định ấn nút.
Vân Ly đẩy đầu gối anh, làm như không có chuyện gì xảy ra mà ra hiệu cho anh nhanh lên một chút, Phó Thức Tắc xoay điều khiển rồi ấn nút khởi động, Vân Ly đứng dậy tắt đèn, hình ảnh được chiếu trên tường.
Cô ngồi ở một bên ghế sofa, Phó Thức Tắc nằm trên ghế, nửa trên dựa vào một bên, một chân co lại.
Là một bộ phim tình yêu lãng mạn được nhiều người yêu thích, trong phim không có những phân cảnh ám muội hay mập mờ với người khác, toàn bộ là quang cảnh tình yêu lãng mạn ngây thơ khiến tim đập thình thịch.
Xem một hồi lâu, Vân Ly hơi di chuyển người, tiến lại gần Phó Thức Tắc.
Trong căn phòng chỉ có ánh sáng dội lại từ hình chiếu, phả lên gương mặt anh.
Vân Ly nghiêng người, anh vẫn chăm chú nhìn màn ảnh, vẻ mặt bình tĩnh và tự nhiên, không giống như đang tức giận.
Anh đang khoanh tay trước ngực.
Lúc này cô tiến sát vào, ngồi trước người anh.
Cô hoàn toàn không tập trung xem phim, còn muốn thăm dò xem anh có tức giận không.
Một hồi lâu, người phía sau không giằng co với cô, đưa tay kéo cô vào trong lồng ngực.
Thấy rốt cuộc anh đã buông lỏng, Vân Ly cũng thấy yên lòng.
Bộ phim chỉ có nửa tiếng, kết thúc viên mãn, khi âm nhạc kết phim vang lên, Vân Ly ngửa đầu nhìn anh thì phát hiện, anh dựa người vào sofa nhắm mắt.
Ngủ.
"..."
Vân Ly cảm thấy bộ phim này có chút ngây thơ nhưng không nhàm chán như vậy.
Cô quan sát gương mặt anh khi ngủ, hàng mi dày, đuôi mắt hẹp dài.
Vân Ly vươn ngón tay đụng vào lông mi anh, anh nhíu chặt lông mày, hai mắt đang nhắm cũng run run, giống như gặp ác mộng.
Cô nhớ lần đầu thấy anh ở phòng nghỉ ngơi của EAW, anh khoanh tay nằm trên ghế sofa, bả vai thon gầy.
Cô nhận ra rằng mỗi khi đêm đến, giống như luôn có một tầng sương đen bao phủ lấy anh, làm cho anh bị vây hãm trong đó không thoát ra được.
Vân Ly vuốt nhẹ lông mày anh.
Giống như anh nhận được sự động viên, khuôn mặt chậm rãi thả lỏng, nhận được cổ vũ, lực trên tay cô nhẹ hơn một chút, đến tận khi anh mở mắt, nắm lấy ngón tay cô.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!