Trở lại tầng ba trung tâm trải nghiệm của EAW, Doãn Vân Y và Doãn Dục Trình ngồi chờ ở cửa khu tàu lượn siêu tốc giả lập.
Vừa nhìn thấy Vân Ly, hai người cùng đứng lên.
Doãn Vân Y nhận lấy áo khoác từ tay Vân Ly: "Cảm ơn chị Vân Ly."
Vân Ly cười: "Không cần khách sáo."
Doãn Dục Trình liếc thấy người phía sau Vân Ly: "Phó Thức Tắc?"
Hoàn toàn không nghĩ tới bọn họ có quen biết, Vân Ly hỏi: "Hai người quen nhau à?"
Doãn Dục Trình cười nói: "Trong đợt tham gia thi đấu có gặp mấy lần." Doãn Dục Trình chưa từng nghĩ tới cảnh tượng hai người gặp mặt, nhìn thấy Phó Thức Tắc đeo thẻ EAW thì chỉ nghĩ hai người là đồng nghiệp.
Sau khi Doãn Vân Y mặc áo khoác vào, Doãn Dục Trình mở lời trước: "Đây là lần đầu tiên tôi và Vân Y tới đây, em có thể dẫn chúng tôi đi dạo xung quanh được không?"
Đối phương đã mở lời, Vân Ly cũng không tiện từ chối: "Được."
Doãn Dục Trình nhìn Phó Thức Tắc bên cạnh, cảm thấy nghi hoặc hỏi: "Anh có muốn đi cùng chúng tôi không?"
Đương nhiên Phó Thức Tắc xem câu hỏi này như một lời mời: "Được."
Doãn Dục Trình: "..."
Vân Ly cảm thấy hơi lúng túng, để giảm bớt bầu không khí, cô cất lời: "Nếu không, trước tiên hai người cứ chơi tàu lượn này trước đi.
Trải nghiệm cái này cũng không tồi."
"Chị ơi, chị có đi cùng với chúng em không? Em muốn chơi cùng với chị." Doãn Vân Y chủ động mời.
Vì không muốn để lại ấn tượng không tốt về chị gái của Vân Dã trong lòng Doãn Vân Y, Vân Ly gật đầu.
Cả nhóm đang xếp hàng, Doãn Dục Trình và Phó Thức Tắc đứng đằng sau, anh ta nhìn Phó Thức Tắc nói: "Tôi cứ nghĩ rằng sau khi tốt nghiệp Đại học Bách khoa Tây Phục, cậu sẽ tìm một công việc rất phi phàm."
Phó Thức Tắc cũng không quan tâm ý mỉa mai của anh ta, bình tĩnh nói: "Lần trước tôi nghe thấy trên chương trình phát sóng của Đại học Khoa học Công nghệ Nam Vu rằng anh đang yêu đúng không?"
Doãn Dục Trình nghĩ ngay tới nội dung phỏng vấn kia, có chút câm nín: "Bây giờ còn đang theo đuổi, còn anh?"
Phó Thức Tắc: "Vừa theo đuổi được." Anh hời hợt nói: "Đứng trước anh."
Hai người đứng phía trước, người Phó Thức Tắc nói tới không thể là em gái anh ta.
"..."
Doãn Dục Trình miễn cưỡng nở nụ cười, anh ta nhanh chóng đổi đề tài, nếu Phó Thức Tắc không cảm thấy hứng thú hoặc không cần thiết phải trả lời thì anh đều im lặng.
Không lâu sau, đã đến lượt bọn họ.
Chỗ ngồi của tàu lượn giả lập cũng giống như tàu lượn thật, trên khoang xe có mấy hàng ghế, mỗi hàng đều có hai cái ghế tựa.
Coi như bị tổn thương một chút nhưng Doãn Dục Trình không biểu lộ ra ngoài, anh ta ngồi bên cạnh Doãn Vân Y thoáng thất thần.
Phó Thức Tắc kéo dây an toàn cho Vân Ly, rồi thuận thế ngồi bên cạnh cô luôn.
Vân Ly đã chơi trò này rất nhiều lần, lần đầu là đến EAW để quay video quảng cáo, sau đó đến EAW làm thực tập sinh.
Bởi vì có thẻ nhân viên có thể trực tiếp đến khu trải nghiệm, cho nên lúc rảnh rỗi, hoặc là sau khi tan làm thì đôi khi cô sẽ đến chơi một chút.
Sau nhiều lần như vậy, cô cũng không còn cảm giác chấn động như lúc mới đầu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!