Chương 44: Yêu Xa

Vân Ly chụp ảnh lại rồi đút ví đựng thẻ vào trong túi, sau đó khởi động xe, chạy loanh quanh mấy vòng ở khu chung cư.

Lần đầu tiên lái xe có kích cỡ như này, cảm giác nhấn ga hoàn toàn khác với những lần cô lái xe trước đây.

Vân Ly chưa nhìn biển số xe, nhưng chỉ dựa vào mấy phút lái thử vừa rồi cũng biết chiếc xe này thuộc hàng đắt tiền tầm trung.

Cô vẫn luôn cảm thấy hoàn cảnh gia đình nhà Phó Thức Tắc không tệ, nhưng Hạ Tung Thanh đã từng nói qua, ba mẹ anh đều là giáo sư trường đại học Bách khoa Tây Phục.

Phán đoán của cô về hoàn cảnh gia đình nhà anh vẫn luôn bị hạn chế bởi suy nghĩ phần tử trí thức thì nghèo khó.

Cô vừa mới vào nhà thì đã nhận được tin nhắn đến Nghi Hà của Phó Thức Tắc.

Vân Ly cắt tấm ảnh ở ví đựng thẻ chỉ còn lại chân dung, sau đó gửi cho Phó Thức Tắc: [Người này trông có vẻ đẹp.]

Phó Thức Tắc: [Ừ.]

Cô tự gửi ảnh của mình: [Người này thì sao?]

Khi Phó Thức Tắc nhận được tin nhắn thì có thể tưởng tượng ra dáng vẻ biết rõ còn cố hỏi của người ở đầu bên kia, trong ảnh, cô ôm một chồng sách bị rớt xuống một nửa, hơi ngửa đầu cười với ống kính.

Anh lưu ảnh vào máy, gửi hai chữ: [Xinh đẹp.]

Chưa nói được mấy câu với anh, Vân Ly đã nhận được một lời mời kết bạn, ảnh đại diện là tranh sơn dầu vẽ phong cảnh núi biển, người đó có tên là Doãn Dục Trình.

Trực giác của cô chính là – Vân Dã lại gây chuyện rồi.

Sau khi chấp nhận, Vân Ly nhìn chằm chằm vào giao diện nói chuyện của hai người, chìm vào trạng thái rối rắm xem cô có nên chào hỏi hay không, chào hỏi thì có nghĩa là phải trò chuyện tiếp…

Doãn Dục Trình không cho cô cơ hội: [Hi Vân Ly.

Tôi là Doãn Dục Trình.

Hai ngày nay, Vân Y nhận được tấm thiệp thứ năm của em trai em rồi.]

Đồng thời, anh ta còn gửi một tấm ảnh, là một phần nội dung của tấm thiệp: [Kỳ nghỉ đông này, Vân Dã sẽ tới Nam Vu thăm chị của cậu ấy, đến lúc đó, cậu ấy sẽ làm người đại diện cho lớp A15 bọn tớ gặp mặt cậu ^^]

Anh ta còn tiện thể nói ra chút đánh giá: [Em trai em tán gái giỏi quá nhỉ.]

[Hơi hơi hâm mộ.]

"..."

Vân Ly cạn lời, lần trước bọn họ cùng nhau lên án chuyện Doãn Dục Trình xem trộm bưu thiếp, Vân Dã còn dám viết thẳng lên bưu thiếp một cách trắng trợn là sẽ tới Nam Vu tìm Doãn Vân Y.

Cô khá lo lắng về đầu óc của Vân Dã.

Đầu óc này thì yêu thế nào được.

Doãn Dục Trình đi thẳng vào vấn đề: [Trước khi bọn nó gặp mặt, có tiện tìm thời gian gặp mặt nói chuyện một chút không? Gần đây tôi không ở Nam Vu, lúc nào về tôi sẽ nói cho em biết.]

Điều này nghe có vẻ không cho Vân Ly có cơ hội từ chối.

Dù sao con heo nhà bọn họ đang muốn ủn cải trắng nhà người ta mà.

Vân Ly thở dài, đáp lại một chữ "được".

Cô bấm quay lại giao diện WeChat, Phó Thức Tắc chưa gửi tin nhắn mới cho cô.

Buổi chiều, khi đi học, trong lúc vô tình hay cố ý Vân Ly cầm điện thoại lên rất nhiều lần, nhưng cũng không nhìn thấy tin nhắn của anh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!