Đi qua Đại học Bách khoa Tây Phục, xe tiếp tục chạy thêm mười phút nữa thì về đến nhà.
Lúc cô đến EAW tham quan trung tâm là cuối tháng Tám, đến bây giờ đã ba tháng cô chưa về nhà.
Dương Phương đã thu dọn phòng của cô, không nhiễm một hạt bụi nào luôn.
Vào đến nhà, Vân Ly đặt hành lý ở một bên, lập tức về phòng mình, ngã ập xuống giường một cách nặng nề.
Bé cún trong nhà ngửi thấy mùi quen thuộc nên lon ton chạy đến, sau đó nhảy lên giường của Vân Ly.
Vân Ly vuốt ve đầu bé cún, cất tiếng gọi: "Đôi Đôi."
Đôi Đôi là một con Shiba Inu không béo.
Sau khi Vân Dã thi trung học xong, Vân Vĩnh Xương hỏi cậu nhóc có muốn thứ gì hay không, thằng nhóc nói muốn có một con chó, vừa khéo là Vân Ly cũng thích chó.
Vân Vĩnh Xương mãi không đồng ý, nhưng một ngày nào đó ông lại tự mang một con Shiba Inu nhỏ về nhà.
Bên ngoài truyền đến tiếng trách mắng của Vân Vĩnh Xương: "Vừa về nhà đã chỉ biết nằm trên giường, còn ra cái giống gì nữa."
Dương Phương kéo ông: "Ly Ly vừa mới về đến nhà ông đã bắt đầu chửi rồi, ngồi máy bay biết bao nhiêu lâu, ông không để cho con bé nghỉ ngơi một chút được à."
Vân Ly thả con chó ra, giơ cánh tay lên che mắt mình.
Sau khi bị thả ra, Đôi Đôi cam chịu rằng việc ôn chuyện đã kết thúc, nó xoay người nhảy xuống giường.
Thật ồn ào.
Từ sau khi bị từ chối, Vân Ly luôn bị mất ngủ, bỗng nhiên thả lỏng ra thì từng cơn buồn ngủ kéo đến.
Chờ đến khi cô tỉnh lại thì đã mười một giờ khuya.
Vân Ly dụi dụi mắt, ngái ngủ bước đến phòng khách.
Cô nhìn thoáng qua trên ghế sofa, một cậu nhóc đang nằm chơi điện thoại, cằm đặt trên gối, chẳng hề phản ứng gì khi thấy cô xuất hiện.
Vân Ly: "Có ăn khuya không?"
Vân Dã cũng chẳng ngẩng đầu lên: "Vâng."
Vân Ly cũng hơi cạn lời, lúc cô không ở nhà, lần nào gọi điện thoại thằng nhóc này cũng phải hỏi khi nào thì cô về.
Bây giờ cô về rồi thì nhóc này lại tỏ cái vẻ chuyện chẳng liên quan gì đến mình cả.
Đi đến phòng bếp, Vân Ly lấy hai cái bánh xếp từ trong tủ lạnh ra, đổ chút dầu vào trong nồi phẳng rồi thả một cái vào.
Trong quá trình chờ đợi, cô cầm điện thoại lướt WeChat.
Hà Giai Mộng: [Vân Ly, nhà cô ở chỗ nào Tây Phục vậy?]
Vân Ly nhận được tin nhắn nên trực tiếp trả lời: [Ở bên cạnh ngã tư đường Tân Quang, sao thế?]
Hà Giai Mộng: [Có phải cách Đại học Bách khoa Tây Phục không xa đúng không? Công ty sắp xếp người tuần tới đến Đại học Bách khoa Tây Phục công tác, ông chủ muốn tôi sắp xếp một trợ lý đi cùng.]
Hà Giai Mộng: [Tôi nghĩ vừa đúng lúc cô tới Tây Phục, có suy xét một chút hay không? Tính như đi công tác! Không đủ ba ngày cũng tính là ba ngày luôn!]
Vân Ly suy nghĩ một lát, giờ hành chính tuần tới Vân Dã không có nhà, ba mẹ đều đi làm, một mình cô ở lì trong nhà cũng không có ý nghĩa gì nên cô đồng ý.
[Tôi yêu cô quá đi mất!!!]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!