Quỳnh Cảnh đặt chén trà xuống:
"Phủ Trung Nghĩa Hầu bảy lớp cửa, sau mỗi cửa là ba đôi mắt, mười hai canh giờ xoay phiên dòm ngó nhất cử nhất động của ta."
"Ngươi hôm nay khổ sở đẩy được một cánh cửa, cũng chỉ giành được thời gian một nén hương mà thôi. Ngươi nghĩ… ta có thể làm được gì?"
"Nếu như… người thực sự làm được thì sao?"
Ánh mắt ta kiên định, dừng lại trên gương mặt nàng, không rời nửa tấc:
"Dưới hồ đã dậy sóng ngầm, mặt nước yên bình này liệu có thể giữ được bao lâu nữa?"
"Công chúa lẽ nào cam tâm làm một con chiên chờ bị xẻ thịt như phụ thân ta?"
"Nếu người dám liều một phen, ta… nguyện đem tính mệnh ra đặt cược."
Nàng nghiêng người tựa lưng vào ghế, ngọc thủ đặt hờ trên tay vịn, chuỗi trân châu trắng ngà nơi cổ tay lay động theo ánh sáng, rung lên lấp lánh.
"Bổn cung không giống ngươi!"
"Phải, công chúa đương nhiên không giống!"
"Công chúa có nhiều cơ hội hơn — có thể cứu ta, cứu người, cứu vạn ngàn nữ nhân đang bị giam nơi lồng son tù ngục."
Lời ta cất lên, dứt khoát như đá rơi trên đất, vang dội mà rắn rỏi.
Rốt cuộc, nàng cũng chịu nghiêng mắt nhìn ta một lần cho nghiêm túc.
"Ngươi lại tin ta đến vậy sao?"
Ta khẽ cười, tâm hồn chợt phiêu về giấc mộng tiền sinh.
Cái c.h.ế. t của biểu ca Tinh Hồi khi ấy, đã thổi tắt tia sáng cuối cùng trong đời nàng.
Nàng phát điên.
Nàng phất tay dựng cờ, khởi binh tạo phản.
Kim qua thiết mã, một đường thẳng tiến vào kinh đô, muốn phá nát cái thế đạo giả nhân giả nghĩa, đầy rẫy bất công ấy.
Nàng tựa như một ngọn lửa cháy bừng trong tuyết lạnh tháng Chạp, khiến ta — kẻ đã sống mà như c.h.ế. t — bỗng lấy lại được một hơi thở.
Ta ngóng trông, ngóng trông từng ngày.
Chỉ mong nhanh lên, thật nhanh, để ta có thể lấy xác thân mình làm bậc thang, giúp nàng leo lên ngôi cao một bước.
Nhưng ta còn chưa kịp nghe tin chiến thắng, thì đã bị một mũi tên xuyên tim, ôm hận mà chết.
Kiếp này, ta không thể chờ được nữa.
Tam hoàng tử lang tâm cẩu phế, quỷ kế đa đoan. Ngũ hoàng tử bụng dạ nham hiểm. Lục hoàng tử thì là kẻ mặt cười giấu dao, thâm sâu khó dò.
Không một ai là người lương thiện.
Nếu tam hoàng tử nắm quyền, tất sẽ như kiếp trước — gán tội danh ngụy tạo, g.i.ế. c cả nhà họ Tô, cướp đoạt tài sản cô mẫu.
Nếu ngũ hay lục hoàng tử lên ngôi, cũng khó tránh khỏi việc thù hận cũ đem ra báo ứng, vung đao xử tội phụ thân ta.
Trước sau đều là bị động.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!