Chương 10: (Vô Đề)

17

Một tháng sau, kinh thành truyền ra tin chấn động. 

Tam hoàng tử làm giả chứng cứ, muốn đánh cho ngũ hoàng tử không gượng dậy nổi, nào ngờ lại bị một phong mật tín lật tẩy, khiến hai bên tranh đấu nơi triều đình, không c.h.ế. t không thôi. 

Lục hoàng tử được cao nhân chỉ lối, nhân lúc thời thế rối ren mà quật khởi, đạp lên đầu tam hoàng tử, chèn ép ngũ hoàng tử, đường hoàng bước ra trước ánh sáng. 

Một phen nước đục, triều đình rối loạn như nồi cháo thiu. 

Quỳnh Cảnh mang theo những bí mật ta tích góp được từ kiếp trước, là chuyện mờ ám trong hậu viện các phủ công hầu, vừa dỗ vừa ép, chiêu binh mãi mã. 

Chẳng mấy ngày, đã thu hoạch đầy tay.

Bàn tay siết cổ nàng, sắp bị bẻ gãy đến nơi. 

Ta rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. 

Nguyên Hành gắp cho ta một miếng điểm tâm: 

"Tỷ tỷ mấy ngày qua vất vả rồi, nên ăn nhiều một chút." 

Phải đó Lục Tinh Hồi ngồi một bên chêm vào:

"Ta trốn trong thành Kim Lăng còn dễ xoay sở một bữa cơm, còn A Anh, tiêu d.a. o như thế, thật khổ cực."

Giữa lúc ấy, Thẩm Triết toàn thân mỏi mệt, hai mắt đỏ au, lạnh lùng đứng đối diện ta. 

Nguyên Hành cau mày, giọng trầm đục mang theo hàn ý: 

"Kẻ này là ai? Cớ sao vô lễ như vậy, giữa thanh thiên bạch nhật mà dám dòm ngó bảo bối trong lòng người khác?" 

Thẩm Triết nghẹn lời, nghiến răng nén giận, gằn giọng đáp: 

"A Anh là vị hôn thê thanh mai trúc mã của ta, chẳng phải người dưng nước lã!" 

— Sai rồi.

Ta lạnh lùng nhìn thẳng Thẩm Triết, ánh mắt băng lãnh, đáp một câu dứt khoát: 

"Chỉ là người dưng qua đường mà thôi, ta với hắn chẳng hề thân thiết." 

"A Anh… là mẫu thân bảo ta nam hạ, muốn ta đích thân giải thích với nàng…" 

Thẩm Triết, lại như kiếp trước, vươn tay toan nắm lấy tay ta. 

Nhưng Nguyên Hành đã chắn trước người ta, một bước không lùi: 

"Cút đi! Không nghe thấy sao? Tỷ tỷ nói không quen biết ngươi, còn không mau biến!" 

Thẩm Triết thở gấp, giận đến phát run: 

"Ngươi là cái thứ gì? Nhiều lắm cũng chỉ là trò tiêu khiển giải sầu, cho nàng vui vẻ mấy bữa mà thôi. Dựa vào đâu mà dám chắn trước mặt ta?" 

Thế thì sao? 

Nguyên Hành hừ khẽ một tiếng, trên mặt đầy vẻ đắc ý: 

"Tỷ tỷ bằng lòng để ta bên cạnh, vậy sao lại không thèm để mắt đến ngươi?" 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!