Chương 95: (Vô Đề)

Tiểu thư Elizabeth là phóng viên của tờ《 tạp chí thương mại 》của New York. Tạp chí ra đời hai mươi năm, lấy những giải thích độc đáo đi sâu cùng những tin tức chuyên nghiệp mà trở thành tạp chí thương mại có số lượng phát hành lớn nhất trên toàn thế giới. Tờ tạp chí cũng là tài liệu trên bàn của những đầu sỏ về tài chính, cùng quan viên chính phủ cao cấp và tinh anh trong các ngành sản xuất.

5 năm trước, một người phương Đông vô danh tới Phố Wall rồi nhanh chóng nổi lên. Trong thời gian ngắn ngủi, anh ta đã sáng tạo ra công ty đầu tư trứ danh Demete, lấy thành công nhanh chóng và những hành động chính xác để đầu tư vào các vụ mua bán công ty, khiến đông đảo người trong nghề phải ghé mắt. Anh ta nhanh chóng trở thành nhà đầu tư đứng đầu phố Wall. Quỹ đầu tư của anh trở thành mục tiêu tranh giành. Bản thân anh ta cũng được bình chọn là người có ảnh hưởng nhất phố Wall trong hai năm liền.

Người này không có tên tiếng Anh, anh ta là người Trung Quốc. Từ khi xuất hiện ở phố Wall, từ ngày đầu tiên anh ta đã lấy tên tiếng Trung là Phùng Khác Chi của mình để giao dịch. Những người khác ở phố Wall cũng đều gọi anh là "Phùng".

Ánh mắt của Phùng tinh chuẩn vô cùng, anh ta lại có gan mạo hiểm, thủ đoạn càng thiết huyết có chút gần như phá luật. Người đi theo anh thì tôn thờ anh ta vô cùng, nhưng kẻ bị phá sản thì nguyền rủa anh ta là quỷ hút máu.

Danh tiếng của anh ta ở phố Wall cứ thế tăng lên, có người còn đồn thổi về bối cảnh xuất thân của người này. Nhưng anh ta làm người rất khiêm tốn, không nhận bất kỳ phỏng vấn nào của báo chí, cho dù đó là tạp chí thương ngại nghiêm túc. Hai năm liên tiếp, trong tiệc Carnival đầu năm của tạp chí này anh ta cũng không tham gia. Gần đây, thị trường còn đồn đại anh ta được vị nguyên lão trứ danh của phố Wall là chủ tịch Felix tiền nhiệm của công ty tín dụng lớn nhất nơi này vô cùng thưởng thức, cố ý xát nhập công ty nhằm tạo ra một tập đoàn liên hợp. Phóng viên các báo thương mại cảm thấy vô cùng hứng thú với anh ta, cũng tìm mọi cách để phỏng vấn nhưng cho đến nay vẫn chưa có ai thành công.

Elizabeth nghe nói có một tờ nhật báo trứ danh để có được những hoạt động ngày thường của anh ta mà cho người đi chụp lén. Tất nhiên kết quả cuối cùng chính là còn chưa vào được gần nơi anh ta ở thì đã bị bảo vệ ném ra ngoài, máy ảnh cũng bị đập vỡ.

Tờ tạp chí này ra đời đã 20 năm, chủ biên hy vọng cô có thể làm một bài sưu tầm về Phùng, để làm tin đặc biệt.

Từ mấy năm trước khi Phùng vừa mới bộc lộ tài năng ở phố Wall thì Elizabeth đã chú ý tới người đàn ông phương Đông xa lạ này. Cô cũng từng nhiều lần liên hệ, hy vọng được phỏng vấn nhưng vẫn luôn bị văn phòng của anh ta cự tuyệt. Hiện tại cô lại lần nữa nhận nhiệm vụ.

Lúc trẻ cô tốt nghiệp khoa tin tức của đại học Iowa, một trong những đại học đầu tiên tiếp nhận nữ sinh viên. Sau đó cô lại nỗ lực gấp nhiều lần mới tổng hợp đủ điều kiện để đánh ra một con đường trong cái giới mà đàn ông vốn chiếm địa vị tuyệt đối này.

Sau 10 năm làm việc cô đã thành công phỏng vấn những nhân vật trứ danh của các ngành nghề. Cô cũng có chút quan hệ cá nhân với lão Felix nên đưa ra đề nghị hỗ trợ để lão ở giữa giật dây, sắp xếp một cuộc phỏng vấn. Mà ông ta cũng đồng ý nhưng có nói đây là vấn đề cá nhân của Phùng, anh ta không thích xuất đầu lộ diện trước mặt người khác, cho dù là lên tạp chí. Ông ta sẽ không dùng quan hệ cá nhân mà can thiệp vào quyết định riêng của anh nhưng sẽ giúp nói một lời, còn anh ta chịu hay không thì tùy.

Elizabeth cảm ơn rồi rời đi. Đây chỉ là đòn mở đầu. Sau đó cô vẫn không nhận được bất kỳ phản hồi nào từ văn phòng của Phùng. Căn cứ theo tin tức nghe được thì hôm nay anh đi tham dự cuộc đua thuyền buồm của câu lạc bộ hạng nhất, ước chừng 5 giờ chiều sẽ kết thúc, thuyền buồm sẽ về cảng.

Cô đã sớm chạy tới cảng nữ thần tự do ở Manhattan và chờ ở đó. Chưa đến 5 giờ thì một cán bộ của câu lạc bộ dẫn cô đến đã chỉ vào một con buồm giương cánh ở xa, nói đó chính là thuyền của Phùng.

Thuyền buồm rất nhanh đã trở lại bờ biển. Elizabeth thấy được gương mặt trên ảnh chụp mà cô đã nhìn thấy vô số lần, cũng vô cùng quen thuộc. Cô biết bề ngoài anh xuất chúng, nhưng nhìn đến người thật thì vẫn có chút ngoài ý muốn.

Người đàn ông Trung Quốc này cao không thua người phương Tây, dáng người thon chắc. Căn cứ theo kinh nghiệm của cô thì cơ thể anh hẳn là không có chút mỡ thừa nào, tràn ngập cảm giác nam tính. Anh có làn da hơi đen, ngũ quan rõ ràng, ánh mắt sáng ngời, người thoạt nhìn trẻ và có mị lực hơn so với ảnh chụp. Cùng thuyền, ngoài mấy trợ thủ còn có một đứa bé trai tầm 6,7 tuổi cũng mặc trang phục thi đấu.

Đứa bé trông rất giống anh, hẳn là con anh. Elizabeth nghe nhân viên nói con của Phùng thích lướt sóng và thuyền buồm vì thế hôm nay có thi đấu hiển nhiên anh sẽ mang con theo.

Dưới ánh nắng chói chang ở cảng, anh cùng đứa trẻ kia thu dọn xong thì đem việc còn lại giao cho trợ thủ rồi cười nói đi lên bờ. Đứa nhỏ có vẻ rất hưng phấn, vừa đuổi theo cha vừa cao giọng dùng tiếng Trung Quốc mà nói chuyện với cha mình. Dù đã học nửa năm thứ ngôn ngữ này nhưng Elizabeth thấy mình vẫn chỉ là dân ngoại đạo.

Bỗng nhiên đứa nhỏ hình như nói "Mẹ", cái từ này thì cô nghe hiểu. Cũng không biết thằng bé nói gì mà Phùng nở nụ cười, tựa hồ tán đồng rồi sờ sờ đầu con mình.

Dưới ánh mặt trời, anh ta cười lộ ra hàm răng trắng bóc, chỉnh tề. Hai cha con rất nhanh đã đi đến trước mặt Elizabeth.

"Phùng tiên sinh, chờ một chút! Tôi là Elizabeth, phóng viên tạp chí thương mại, không biết ngài đã nghe Felix tiên sinh nhắc đến tôi chưa?" Elizabeth vội vàng đuổi theo gọi người.

Người đàn ông Trung Quốc này dừng bước chân, cùng đứa trẻ kia quay đầu lại, tầm mắt nhìn về phía cô.

Cô lấy danh thiếp, đẩy tới và lộ ra nụ cười hoàn mỹ nhất mà cô đã luyện tập vô số lần: "Phùng tiên sinh, tạp chí thương mại rất chuyên nghiệp và có sức ảnh hưởng, ngài hẳn có biết đến. Lão Felix tiên sinh chính là bạn của tôi. Chúng tôi hiện nay đang lên kế hoạch cho tờ đặc san kỷ niệm 20 năm, nếu ngài có thể chấp nhận phỏng vấn của chúng tôi thì đó là vinh hạnh lớn nhất."

Cô nói xong thì thấy người đàn ông Trung Quốc này chỉ liếc mình một cái, lễ phép nhưng rõ ràng lãnh đạm mà gật gật đầu đáp lại. Anh đưa danh thiếp cho một nhân viên đi phía sau rồi dắt tay con trai xoay người mà đi.

Elizabeth có chút nôn nóng. Nếu bỏ qua cơ hội này thì chỉ sợ lần sau không có được cơ hội tốt như thế.

"Phùng tiên sinh! Xin hãy tin tưởng năng lực của tôi! Nếu ngài có rảnh, mong ngài xem qua những bài viết của tôi trước kia về lão Felix tiên sinh? Sau khi xem xong ngài lại quyết định có phỏng vấn hay không cũng không muộn!" Cô ta lập tức lại đuổi theo, bổ sung thêm một câu.

Phùng vẫn tiếp tục đi về phía trước.

"Phùng tiên sinh! Xin hãy tin tưởng thành ý của tôi!" Lúc Elizabeth thất vọng nhìn anh, cho rằng mình đã hoàn toàn mất đi cơ hội thì bỗng nhiên anh dừng bước, quay người.

"Được rồi. Tôi sẽ để văn phòng mình sắp xếp rồi liên hệ với cô." Anh dùng tiếng Anh chuẩn để trả lời, sau đó giơ tay sờ sờ mặt con trai mình rồi dắt tay thằng bé đi tiếp.

Elizabeth nhẹ nhàng thở ra, vui sướng không thôi mà nhìn theo bóng dáng hai cha con biến mất trong tầm mắt sau đó vội vàng rời đi, chuẩn bị tư liệu để làm việc.

……

Phùng không để cô phải chờ lâu.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!