Thế nên người duy nhất phù hợp, chính là Thẩm Chỉ Nguyệt.
Ta từng hỏi nàng ——
Vì muội muội mà làm đến mức này, thật sự đáng sao?
Nàng mỉm cười, chẳng chút do dự mà gật đầu.
"Muội muội của ta là người tốt nhất trên đời, ta hy vọng muội ấy khỏe mạnh vui vẻ, suốt đời bình an."
Ta khâm phục sự hy sinh của nàng.
Cũng vì thế mà ta và nàng trở thành tri kỷ.
Tính cách của Thẩm Chỉ Nguyệt rất giống ta, chuyện trò vô cùng hợp ý, nàng luôn nhắc đến Thẩm Chi Ý — cô nương ấy như mặt trời, kiên cường mà rực rỡ.
Nghĩ mà nực cười —
Hồng Trần Vô Định
Chỉ dựa vào lời miêu tả, ta lại nảy sinh lòng mến mộ một nữ tử.
Vậy nên, ta đã từng đến Giang Nam một chuyến, thấy được nàng ngồi trên cây hải đường, mày mắt cong cong, linh động khác thường.
Ta nghĩ, nàng thực sự chính là người tốt đẹp như Thẩm Chỉ Nguyệt từng nói.
Nhưng ta cũng hiểu rõ trách nhiệm của bản thân, ta không thể rời kinh thành, mà nàng cũng không thể ra khỏi Giang Nam.
Giữa chúng ta, mỗi người đều có người và chuyện muốn bảo vệ.
Tất cả vốn dĩ đều như kế hoạch.
Mọi thứ đã chuẩn bị xong, trước khi bị rút hết máu, Thẩm Chỉ Nguyệt đã cam tâm tình nguyện đem khuôn mặt mình đổi lấy cho Tống Khanh Khanh.
Sau đó, ta làm theo bí pháp, dùng huyết tâm của mình làm dẫn, bắt đầu vun trồng đóa Giải Ngữ.
Về t.h. i t.h. ể của Thẩm Chỉ Nguyệt.
Như nàng từng nói, giao cho Tống Khanh Khanh xử lý, ta không thể gặp lại thêm một lần nào nữa.
Ban đầu, chỉ cần đợi đến khi Giải Ngữ nở hoa.
Ta sẽ dùng danh nghĩa của Thẩm Chỉ Nguyệt, đem đóa hoa ấy gửi đến Giang Nam, tận mắt thấy nàng ăn vào, vậy là tất cả kết thúc.
Vì sợ nàng nghi ngờ, Thẩm Chỉ Nguyệt còn viết sẵn cả ngàn bức thư, mỗi tháng một phong, để trấn an muội muội.
Thế nhưng Chu Sùng và Tống Khanh Khanh lại phá vỡ ước hẹn.
Trước kia, bọn họ từng đồng ý với Thẩm Chỉ Nguyệt, tuyệt đối không để lộ bất kỳ tin tức gì về nàng đến Giang Nam, để ta không đến kinh thành.
Nhưng khi hoàng đế lâm bệnh, Chu Sùng muốn tiền tài và hỏa thương của Thẩm gia.
Còn Tống Khanh Khanh thì muốn mượn tay Thẩm Chi Ý để g.i.ế. c Tống Mê, như vậy bản thân vẫn giữ được sạch sẽ, đến cuối cùng còn có thể đổ hết mọi tội lỗi lên đầu Thẩm Chi Ý.
Hai người đó, vốn chẳng bao giờ định để nàng sống mà rời khỏi Giang Nam.
Mỗi người một tâm cơ.
Phá vỡ lời hứa, cố ý đưa tin mang thai về Giang Nam, dụ Thẩm Chi Ý tới kinh thành.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!