Chương 15: (Vô Đề)

Phủ quốc sư, chẳng phải nơi người thường có thể dễ dàng đặt chân tới.

Ta xem như vận khí không tệ.

Chỉ là phủ của hắn không lớn, nên dù không có nhiều hạ nhân hầu hạ, cũng không thấy  lạnh lẽo hiu quạnh.

"Ta vào bếp, ngươi có thể dạo quanh sân một chút."

Ta gật đầu đồng ý, rồi chậm rãi bước đi, dù gì cũng chỉ có mấy gian phòng.

Ngoài chính sảnh dùng để tiếp khách, nội thất trong cùng là phòng ngủ.

Nơi dễ cất giấu bí mật nhất, chỉ còn lại thư phòng bên trái.

Ta không thấy có gì cần rụt rè.

Liền đẩy cửa bước vào.

Thư phòng của Phó Kỵ cũng giống như con người hắn: lạnh lẽo, yên tĩnh.

Sách vở trên giá được xếp gọn gàng ngăn nắp, không có chút hỗn độn.

Ta bước tới, ánh mắt lướt qua từng quyển sách.

Thể loại nào cũng có.

Ta vươn tay, nhẹ vuốt qua giá sách, cẩn thận cảm nhận xem có chỗ nào khác thường.

Hồng Trần Vô Định

Nhưng đáng tiếc, ta chẳng tìm được mật thất hay ngăn bí mật nào cả.

Ngay khi ta xoay người, định thất vọng rời đi —

Chợt ánh mắt ta dừng lại nơi góc phòng có cắm một bình hoa hải đường.

Hải đường không có hương, nhưng sắc hoa lại đặc biệt diễm lệ.

Ta bất giác bước tới, ánh mắt dừng lại nơi đó, rồi chậm rãi hạ thấp, đưa tay nhấc bình hoa lên.

Bên dưới chiếc tủ đột nhiên phát ra một tiếng "cạch" rất nhẹ, rồi ngăn ngầm phía dưới tự động bật ra.

Ta cúi đầu nhìn vào, bên trong là một cuốn sách.

Ta vươn tay, lấy cuốn sách ấy ra.

Lật trang đầu tiên, vừa nhìn thấy mấy chữ lớn viết phía trên, cả người ta sững sờ đứng c.h.ế. t lặng.

Ngay khoảnh khắc đó, Phó Kỵ bước vào.

Hắn tựa như lẩm bẩm, giọng mang theo nỗi bi ai:

"Chi Ý, ngươi không nên đến đây."

17

Ta không nhớ mình đã trở về vương phủ bằng cách nào.

Cả người như rơi vào mê loạn, mơ hồ hỗn độn, chẳng khác nào cái xác không hồn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!