Chương 13: (Vô Đề)

14

Xảy ra chuyện như vậy, lại còn vào đúng ngày thọ yến của Thiên tử, cách giải quyết cũng chỉ có thể là một.

Tống quốc công tức giận đến mức ngất xỉu.

Sắc mặt Chu Sùng cũng khó coi, ánh mắt lướt qua ta như có như không, mang theo chút âm u lạnh lẽo.

Chỉ có Tống Mê, trên mặt mang nét thẹn thùng e lệ.

Dù chỉ là thân phận trắc phi, nàng ta cũng đã mãn nguyện, nét mặt tràn đầy mộng tưởng về hạnh phúc.

Nhưng rốt cuộc chuyện này vốn chẳng vinh quang gì.

Lễ nghênh đón trắc phi, cũng vì thế mà làm qua loa lấy lệ.

Chưa đến vài ngày, Tống Mê đã vào vương phủ, cùng với Lâm Nhược đều là trắc phi.

Chỉ là nàng ta không giống Lâm Nhược biết nhẫn nhịn.

Vừa mới nhập phủ, đã hành xử cao ngạo phô trương, hận không thể để thiên hạ đều biết: nàng ta mới là người mà vương gia thật lòng yêu thương.

Thậm chí còn nhiều lần cố ý muốn lấn át vương phi.

Đó vốn là hành vi vượt lễ.

Chỉ tiếc, vương phi rõ ràng giận đến nghiến răng, nhưng mấy lần vẫn cố nén lại, ít nhất là trước mặt người ngoài thì vẫn giữ thể diện cho nàng ta.

Nhưng nếu là sau cánh cửa, chỉ có hai người trong viện liền có thể cãi vã đến long trời lở đất.

Tống Mê vừa vào vương phủ chưa đầy nửa tháng, hậu viện đã hỗn loạn đến không chịu nổi.

Ngày nào cũng nghe thấy tiếng tranh cãi.

Về phần Chu Sùng, có lẽ vì e dè Tống quốc công, nên đối xử với Tống Mê cũng coi như chu đáo.

Mà ta thì chỉ yên lặng ngồi xem một vở kịch, đợi suốt nửa tháng.

Cho đến một ngày nọ, sau một trận cãi vã kịch liệt, Chu Sùng cuối cùng cũng xuất hiện.

Và lựa chọn qua đêm tại viện của Tống Mê.

Khi ta đến tìm Khanh Khanh, nàng ta đang đập đồ.

Những chiếc bình sứ đắt tiền dùng để trang trí, đều bị nàng hung hăng ném xuống đất.

Tống Mê!

Nàng nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt tràn đầy hận ý, cho đến khi trông thấy ta bước vào, cũng không kịp thu lại biểu cảm.

Ta cố tình không để ý đến tia hoảng loạn trong đáy mắt nàng.

Chỉ làm dáng một muội muội thấu hiểu, bước nhanh tới bên nàng, nhẹ nhàng nắm lấy tay nàng.

"Nàng ta cũng chỉ là một trắc phi. Nếu sau này vương gia đăng cơ, cùng lắm được phong thành quý phi. A tỷ mới là chính thê, cớ gì phải phiền lòng đến thế?"

Lời này, bản thân không có vấn đề gì.

Nếu nàng thật sự là Thẩm Chỉ Nguyệt, là chính thất danh chính ngôn thuận của Chu Sùng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!