Chương 4: (Vô Đề)

Hoắc Nguy Lâu chậm rãi bước về phía Bạc Nhược U. Trong ánh đèn mờ ảo, y tựa như khoác lên mình một lớp tuyết mỏng, đôi mắt phượng lạnh lẽo ánh lên như những vì tinh tú trên nền trời đêm thăm thẳm. Khi ánh mắt hai người giao nhau, Bạc Nhược U cảm giác như mình sắp bị hút vào vực sâu vô tận ấy.

Trịnh Tiêu kinh sợ đến quên cả khóc, lập tức núp sau lưng Bạc Nhược U. Nàng đứng thẳng dậy, khóe miệng khẽ run, ngoan ngoãn cúi đầu chào.

Bái kiến hầu gia.

Hoắc Nguy Lâu tiến thêm một bước, ánh mắt thâm trầm lướt qua nàng rồi dừng lại ở Trịnh Tiêu, người vẫn trốn kỹ sau lưng Bạc Nhược U.

Ngươi vừa nói gì?

Trịnh Tiêu nắm chặt tay Bạc Nhược U không buông, không dám tiến lên. Thấy thế, Bạc Nhược U vội xoay người lại, dịu dàng dỗ dành cậu.

"Tiểu công tử, không cần sợ. Ngài đã nói sẽ thuật lại những điều vừa rồi cho hầu gia nghe. Giờ hầu gia đã đến, vì phụ thân ngài, can đảm lên, nói cho hầu gia nghe nhé?"

Bạc Nhược U nói với giọng dịu dàng, ân cần như đang dỗ dành đệ đệ mình. Trịnh Tiêu nhìn nàng một lúc, rồi ngập ngừng gật đầu.

Vẫn giữ chặt tay nàng, Trịnh Tiêu ngước mắt nhìn Hoắc Nguy Lâu, sợ sệt thốt lên.

"Ta... Phụ thân ta không phải người xấu. Tam thúc mới là người có dã tâm, ông ấy cũng muốn nhận tước vị. Phụ thân chết rồi, tam thúc còn ép mẫu thân giao sổ con gửi kinh thành. Nhưng ta và mẫu thân nào có thấy sổ con ấy. Tam thúc thậm chí phái người tới lục soát thư phòng phụ thân.

Hắn nhất định biết tổ mẫu muốn trao tước vị cho phụ thân, mới ra tay sát hại tổ mẫu, rồi hại luôn cả phụ thân.

"Hoắc Nguy Lâu lắng nghe chăm chú, rồi hỏi:"Tổ mẫu ngươi từng nói muốn trao tước vị cho phụ thân ngươi?

"Trịnh Tiêu vội gật đầu."Tuy tổ mẫu thường cãi nhau với phụ thân, nhưng đã từng nói với phụ thân rằng muốn ông ấy học cách kìm chế tính nóng nảy, nên chậm rãi cân nhắc quyết định trao tước vị.

"Trịnh Tiêu ngừng một chút, có chút do dự."Hơn nữa, dù tổ mẫu không chọn phụ thân thì nhất định cũng sẽ không trao tước vị cho tam thúc.

"Nghe đến đây, Bạc Nhược U khẽ nhíu mày. Hôm nay nàng đã gặp Trịnh tam gia và Trịnh ngũ gia. Trong hai người, Trịnh tam gia trông thật sự là một người chủ đáng tin, vừa chu đáo vừa khéo léo, còn Trịnh ngũ gia thì im lặng cả buổi, chỉ như người đứng bên cạnh."Vì sao không trao tước vị cho tam thúc?

"Bạc Nhược U hỏi, Trịnh Tiêu nhìn nàng, đáp:"Vì tam thúc là người xui xẻo, tổ mẫu từ nhỏ đã không gần gũi hắn. Nếu không phải đại bá đột ngột qua đời, tam thúc hẳn sẽ không có quyền hành trong phủ.

"- - người xui xẻo? Ánh mắt Bạc Nhược U tối lại, nhìn Trịnh Tiêu đầy nghi hoặc. Lúc này, Hoắc Nguy Lâu hỏi:"Những điều này, ai nói cho ngươi?

"Trịnh Tiêu hơi trốn tránh, nhưng dưới ánh mắt của Hoắc Nguy Lâu, dù là người lớn cũng khó chống đỡ, huống hồ cậu chỉ là đứa trẻ. Cuối cùng, Trịnh Tiêu cúi đầu đáp nhỏ:"Là... Là mẫu thân nói, nhưng đó là sự thật! Nếu hầu gia không tin, có thể hỏi Ngọc ma ma, bà ấy đều biết."

Trịnh Tiêu rất lanh lợi, dù còn nhỏ nhưng đã biết cách lấy lòng người khác, phân biệt ai dễ nói chuyện, ai khó tiếp cận. Tuy nhiên, lời cậu nói hôm nay chứa đựng quá nhiều thông tin mà một đứa trẻ không thể tự nghĩ ra, điều này khiến Hoắc Nguy Lâu hiểu rằng có người lớn đứng sau.

Cùng lúc đó, tiếng bước chân vang lên, Phúc công công cùng hai gã Tú Y Sứ từ ngã rẽ bước nhanh tới, vừa thở dốc vừa nói:

"Sao hầu gia lại ở đây? Yêu Nguyệt Các đã sắp xếp người canh giữ rồi."

Phúc công công nhìn Bạc Nhược U và Trịnh Tiêu, tò mò hỏi:

Có chuyện gì vậy?

Hoắc Nguy Lâu chỉ về phía Trịnh Tiêu.

"Đưa cậu bé trở về đi."

Sắc mặt Trịnh Tiêu khẽ biến, một gã Tú Y Sứ nghe lệnh tiến lên nắm lấy tay cậu. Trịnh Tiêu không thoát được, liền nắm chặt tay Bạc Nhược U, ánh mắt cầu cứu nàng. Bạc Nhược U vội dỗ dành.

"Tiểu công tử, trời đã tối rồi. Những lời ngài nói hầu gia đều hiểu rõ, ngày mai sẽ tra xét. Ngài hãy yên tâm, hầu gia nhất định sẽ tìm ra chân tướng, rửa oan cho phụ thân ngài."

Nghe Bạc Nhược U bảo đảm, Trịnh Tiêu an tâm hơn một chút, do dự rồi khẽ cúi đầu nói nhỏ:

"Đa tạ tỷ tỷ, tỷ nhất định phải giúp ta."

Trịnh Tiêu nhìn lén sang Hoắc Nguy Lâu, vẻ ngây thơ trên mặt viết rõ rằng cậu tin Bạc Nhược U và Hoắc Nguy Lâu có quan hệ thân thiết. Thấy thế, sống lưng Bạc Nhược U khẽ cứng đờ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!