Tháng ba của trung tâm đại lục ở vào độ xuân thì với nắng vàng rực rỡ, là thời gian thích hợp để du lịch.
Bấy giờ trên phố vô cùng náo nhiệt, cư dân thành Remulas đổ dồn ra đường, có thể nhìn thấy rất nhiều học sinh mặc đồng phục của Học viện Phép – Võ Remulas đang đứng trong các cửa hàng, người thì chọn mua những món đồ mình cần, kẻ thì bày sạp bán.
Remulas là tòa thành nhiều chủng tộc cùng chung sống, trong đó rất nhiều cư dân là con cháu của những người đến từ ngày đầu lập thành, họ sống ở đây đã nhiều đời, cũng có người rời khỏi Remulas nay đây mai đó lưu lạc nơi đất trời rộng lớn bên ngoài, nhưng rồi cuối cùng họ đều quay về Remulas, sống hết quãng đời còn lại nơi đây.
Có thể thấy, Remulas quả thật là một tòa thành mà các chủng tộc hợp tác xây dựng nên, thể hiện qua vô số công trình kiến trúc đặc sắc của nhiều chủng tộc trong thành, hơn nữa điều kỳ lạ là chúng được xây dựng và sắp xếp một cách rất nghệ thuật, không vì đa dạng mà trở nên lộn xộn, có thể thấy đội ngũ tham gia thiết kế tòa thành này đều rất có tế bào nghệ thuật.
Ngoài con cháu của các chủng tộc xây dựng nên Remulas, cũng có rất nhiều học sinh Remulas hoặc con cháu của họ sinh sống ở đây. Mà cũng lạ, mỗi người khi trở thành cư dân của Remulas đều sẽ vô cùng trung thành với Remulas, tạo nên một lực hướng tâm bảo vệ Remulas.
Đây chính là sức mạnh hùng hậu của Remulas.
Chưa kể đến Pháp thánh và Võ thánh tu luyện trong thành, chỉ pháp trận bảo vệ khổng lồ đặt dưới lòng đất thành Remulas đã khiến người ta phải giật mình. Cũng nhờ pháp trận bảo vệ này mà Remulas mới không sợ ma thú trong rừng Trung tâm.
Hôm nay là ngày tổ chức phiên chợ hàng tháng, nhiều người ở Remulas hoặc cư dân bên ngoài Remulas đều hớn hở vào thành, họ mang rất nhiều thứ đến để trao đổi với người khác, có thể gọi đây là Ngày trao đổi.
Những năm qua, vào Ngày trao đổi, Giản Lục cũng đổi được nhiều thứ hữu ích cho mình, dùng một vài thứ mình tìm thấy trong rừng nhưng không dùng đến để đổi, ví dụ như khoáng thạch, da thú, máu thú, thuốc phép…
Giản Lục đi trên phố, thấy hàng quán nhỏ hai bên đường mới nhớ ra hôm nay ngày gì, sau đó bắt gặp bóng dáng Người lùn Rupert và Thú nhân Taylor, hôm nay họ cũng ra bày quán để trao đổi một vài món đồ với người khác, trên sạp của Người lùn bày vũ khí do hắn rèn, sạp của Thú nhân thì bày một ít dược liệu, da thú, xương thú lấy trong rừng về.
Giản Lục đang định qua đó chào hỏi họ thì bị Hynes cản lại.
"Họ còn bận bày quán, anh không có gì muốn trao đổi thì đừng qua."
Giản Lục gật đầu định đi, đột nhiên mắt lướt qua một sạp hàng của Người lùn khác thì dừng lại, sau đó lập tức đi đến sạp hàng kia.
Hynes không biết cậu thấy gì, bèn đi theo.
Trên sạp của Người lùn này ngoài vũ khí do hắn rèn thì còn một vài món đồ linh tinh, trông rất bẩn, ai không biết còn tưởng hắn nhặt từ đống rác về.
"Đây là gì?" Giản Lục cầm một món đồ giống như khúc xương lên và hỏi, trên thân thứ này còn lấm tấm chấm đen, dùng móng tay cậy không ra.
Người lùn trả lời: "Không biết, đây là thứ ta nhặt được lúc đi rừng vào nhầm hang của một con ma thú, trông nó giống xương ma thú nhưng quá cứng, ngay cả rìu của Người lùn bọn ta cũng không thể để lại dấu vết gì trên đó, lửa thiên nhiên dưới lòng đất cũng không nung nổi, ta bèn mang nó về." Người lùn thật thà rằng: "Tiếc là không thể đúc thành vũ khí."
Giản Lục gật đầu thả xuống, cầm tiếp mấy thứ xấu và bẩn khác lên xem tiếp. Sau khi xem xong, cậu nói với Người lùn: "Ta khá hứng thú với mấy món này, cậu muốn đổi gì?"
Người lùn nghe vậy bèn nói: "Ta học khoa Rèn đúc, ưu tiên khoáng thạch, nếu không có khoáng thạch thì dùng đá năng lượng của Minh Linh trùng hay đồng vàng cũng được." Rồi hắn báo giá, đá năng lượng Minh Linh trùng thì mười viên, tiền vàng thì năm mươi miếng.
Giản Lục nhìn hắn với ánh mắt lạnh nhạt.
Người lùn cho rằng cậu bất mãn với cái giá này, đang định lên tiếng tiếp thì một giọng nói ồm ồm vang lên: "Barth, cậu xấu bụng vừa thôi, mấy thứ rác rưởi này toàn là đồ nhặt thì đổi chác gì? Vả lại cậu ấy là bạn ta, giảm giá chút đi."
Quay đầu nhìn, hóa ra là Rupert, bấy giờ hắn đang mỉm cười với Giản Lục.
Barth nghe Rupert nói vậy, bèn hào phóng giảm đến hai phần ba giá. Người lùn là chủng tộc hào sảng thẳng tính như vậy đấy, khi chọc giận họ, họ cố chấp đến mức khiến người ta phát cáu, nhưng khi làm bạn với họ rồi, họ sẽ rất đỗi nhiệt tình và thân thiện.
Quan hệ giữa Giản Lục và Rupert rất tốt.
Thế là Giản Lục thanh toán bằng mười tám đồng vàng, cất hết mấy thứ xấu và bẩn cậu coi trọng vào rồi nói với Rupert: "Hôm nay ta vào bếp, các cậu xong việc thì đến phòng ta liên hoan."
Rupert làm lơ bản mặt lầm lì của Hynes, luôn miệng đồng ý, sau đó chạy đi báo tin tốt cho Taylor, Talor nghe thế vui vẻ vẫy tay với bọn Giản Lục từ đằng xa, lớn tiếng đảm bảo sẽ dọn sạp sớm để sang sớm.
Hynes sầm mặt.
Y cực kỳ không thích đám người cứ tranh sự chú ý của Giản Lục với y, thế nhưng luôn có người muốn chết dán lại gần. Nếu không phải đang trong Học viện, không thể đánh cho tàn phế…
"Hynes, cậu muốn ăn gì?"
Nghe thấy lời Giản Lục, nét âm u của Hynes nhoáng cái mất sạch, vẻ mặt không những bình tĩnh lại mà còn rất hào hứng, y nhanh chóng đọc tên vài món ăn, đều là món thịt. Sau đó ngoảnh đầu nhìn Giản Lục nói: "Giản, hình như anh rất vui?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!