Chương 29: Ác mộng thứ chín (12)

Edit: NN

Beta: Há Cảo

Banner: Ly Châu

Trong đầu Tô Vãn hỗn loạn. Đêm nay tâm trạng cô vẫn luôn rối bời, từ giấc mộng quỷ quái kia, đến việc Dịch Tử Hiên xuất hiện, rồi cả những điều kỳ lạ mà Tề Mộc đã nói nữa.

Lý trí của Tô Vãn cho cô biết lúc này cô không nên tin ai cả, nhưng mà...

Nhớ lại lời thề son sắt của Dịch Tử Hiên, còn có ánh mắt kiên quyết khó hiểu của Tề Mộc khiến Tô Vãn chần chờ do dự.

Tiểu Vãn?

Thấy Tô Vãn vẫn ngẩn người mãi, Tề Mộc đành nghiêng người, vươn tay tới tựa như muốn chạm vào Tô Vãn ngồi cách hắn không xa.

Gì cơ?

Tô Vãn tỉnh táo lại, vội vàng né tránh tay Tề Mộc:

"Tề Mộc, anh chờ chút, tôi đi lấy quần áo cho anh."

Nói xong, cô gần như chạy trốn vào phòng ngủ cha mẹ mình. Cánh cửa phòng vừa đóng lại, Tô Vãn liền cảm thấy trước mắt tối sầm.

Dịch Tử Hiên ép cả cơ thể về phía cô, Tô Vãn đành phải dựa sát vào cánh cửa: Tử Hiên?

Cô thì thầm gọi một tiếng, sợ Tề Mộc đang ngồi ở phòng khách nghe thấy.

A.

Dịch Tử Hiên cười khẩy, nụ cười ẩn giấu sự chế giễu và khinh thường:

"Tôi thật sự không ngờ, nhanh như thế cô bò lên người Tề Mộc rồi."

Tuy rằng sau hơn nửa năm kể từ lúc hai người chia tay hắn đã nghĩ thông, đã buông tay, hơn nữa vì hắn có dị năng nên ngày càng nhiều người yêu mến hắn.

Thế nhưng khi nghe được cuộc trò chuyện giữa Tô Vãn và Tề Mộc, trong lòng Dịch Tử Hiên vẫn thấy khó chịu.

Tô Vãn và mình ở bên nhau bao lâu rồi?

Cô và Tề Mộc mới quen được mấy ngày?

Vậy mà vài phút trước hắn còn ngây thơ nghĩ rằng Tô Vãn vẫn còn lưu luyến hắn. Bây giờ xem ra chỉ là hắn tự mình đa tình thôi.

A, thật là quá ngu ngốc!

Trước đây cô gái này chia tay mình chẳng phải là vì chê mình nghèo hay sao?

Tề Mộc thì sao? Dù cho chỉ là một kẻ ăn chơi trác táng, nhưng ít ra người ta là con nhà giàu có tiền có thế.

"Dịch Tử Hiên, anh đang nói cái gì thế hả?"

Nghe những lời Dịch Tử Hiên nói, Tô Vãn lạnh mặt.

"Tôi nói gì cô không nghe rõ à? Tôi không muốn lặp lại lần thứ hai."

Dịch Tử Hiên lui về phía sau vài bước, ánh mắt nhìn Tô Vãn như thể đang nhìn một thứ vô cùng dơ bẩn:

"Đáng lẽ tôi phải sớm hiểu ra, loại phụ nữ ham hư vinh như cô có thể vì tiền mà từ bỏ tất cả."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!