Chương 18: Dazai Ngàn Tầng Kịch Bản

Tác giả: Tinh Hỏa Hàm Yên

Edit + beta: Ain Takei

"Đây là bằng hữu của ta, Oda Sakunosuke," Dazai cười nói,

"Odasaku, vị này chính là đại nhân Kibutsuji Muzan."

Anh rất dụng tâm mà đem âm tiết hai chữ bằng hữu nhấn mạnh đến cực kì rõ ràng, nhưng sự trân trọng ở trong đó lại được khéo léo che lấp đi, như là một ngọc thạch sáng loáng lại bị đầu nhập vào bên trong hồ nước sâu màu đen, trừ bỏ đem câu chữ trở thành như nước vẩn đục càng khiến người khác buồn nôn, căn bản không hề tạo ra sự ảnh hưởng nào cả.

Tiểu thiếu niên trước mặt ăn mặc áo sơ mi một cách nghiêm cẩn cùng quần đùi tây trang chỉ dài đến đầu gối, tóc cũng được vuốt lên một cách quy quy củ củ, nếu xem nhẹ con ngươi màu hoa hồng của hắn, cùng biểu tình nhìn thế nào cũng thấy tràn đấy ác ý, thì có thể nhìn ra một thiếu niên cực kì ngoan ngoãn.

Thanh âm của Kibutsuji Muzan cũng dựa theo hình thể biến hóa mà thay đổi, nghe tới còn có thể thấy được vài phần non nớt, thời điểm phun ra những câu nói tàn khốc cũng nhuộm đẫm ý vị đứa trẻ nhỏ tuổi không hiểu chuyện.

Kỹ thuật diễn của Kibutsuji Muzan không thể nghi ngờ là cực kỳ hoàn mỹ, trong suốt ngàn năm qua, hắn đã có sự chấp nhất với việc giấu bản thân ở giữa đám người, nên sớm đã đem phương diện diễn xuất này luyện tập đến mức như lô hỏa thuần thanh(*).

(*) Lô hỏa thuần thanh: ai hay đọc kiếm hiệp sẽ biết nà, nó chỉ người luyện đan cần tay nghề rất cao mới có để chỉnh lửa thành màu xanh.

Và nghĩa chúng ta cần hiểu ở đây là nó tả những kẻ có kỹ thuật cực kỳ điêu luyện trong một lĩnh vực nào đó.

"Kết bạn với người khác đương nhiên là chuyện tốt," sắc mặt của Kibutsuji khá hơn, tựa hồ đối với việc anh thành khẩn khai báo cảm thấy rất vừa lòng,

"Nhưng mà Oda - kun cũng không phải là quỷ đi? Dazai - kun không nghĩ đến việc biến hắn thành quỷ để có thể vĩnh viễn sống sót ở cạnh ngươi sao?"

Tựa hồ Kibutsuji cực kì thuận lợi mà hiểu lầm quan hệ giữa hai người bọn họ, đem thái độ của Dazai coi như là sự không tôn trọng giống như đối đãi với sủng vật, lại đem sự tín nhiệm vô điều kiện cùng trầm mặc của Oda thành thuận theo.

Bất quá hiện tại hắn có thể bày ra bộ dáng thân thiện để đối đãi đã chính là cực hạn, khác biệt so với thời điểm anh chiến đấu với Mỏi

- san, Quỷ Vương giống như một đứa trẻ bị lực lượng đặc thù sủng hư, lại có thể so sánh giống như một đại tiểu thư không hiểu nhân tình thế gian khó khăn.

Cảm thấy vui vẻ thú vị liền đi làm, cảm thấy không vui liền giết sạch.

Tất nhiên không phải nói Muzan không có kiến thức, hoặc là chưa từng trải qua thống khổ, nhưng sau khi hắn có được sức mạnh mà người bình thường không bao giờ đạt được lại thiếu những việc khiến hắn chịu suy sụp.

Những thống khổ mà hắn chứng kiến lại trở thành công cụ để hắn khiến cho người khác thống khổ.

Tuy nói là hắn dụ dỗ người khác biến thành quỷ, nhưng mà nói được như vậy cũng là cực hạn mà hắn có thể nói ra đi, thậm chí ngay cả bẫy rập còn không có chút nào.

Cùng so sánh với sâm tiên sinh, quả thực chính là rất thuần lương ngây thơ rồi, Muzan

- san.

Không được. Dazai một hơi từ chối đề nghị của Kibutsuji.

Ta thích nhân loại, Anh nói trong ánh mắt kính nể của Nakime,

"Không phải như thế vui hơn rất nhiều sao? Giãy giụa ở trong nghịch cảnh cũng tốt, nịnh nọt khi đối mặt với sức mạnh cường đại cũng được, nói cho cùng, cũng chỉ có đồ vật yếu ớt mới có thể càng khiến người khác chú ý."

"Nói như thế này cũng không sai," Muzan tán đồng mà nói.

Trên thực tế, Dazai cho rằng có khả năng hắn căn bản không có nghiêm túc lắng nghe, đối với Quỷ Vương mà nói, trừ bỏ hoa bỉ ngạn màu xanh cùng hoa tai hanafuda của người kiếm sĩ diệt quỷ kia, tựa hồ không có gì có thể bắt lất sự chú ý của hắn.

Giống như hắn chính là một đứa trẻ thực sự, đôi mắt vĩnh viễn chỉ nhìn chằm chằm vào đồ vật mà bản thân muốn, không muốn từ bỏ cũng không muốn nghe.

Cho nên ngươi nhìn mà xem, Quỷ Vương với sự sợ hãi ánh mặt trời cùng hồi ức sâu xa, dẫn theo một đám cấp dưới căn bản không có ý chí sống sót kiên định, ở trong góc tường âm u tự xưng là cường đại, thông qua loại mệnh lệnh cùng luật lệ tàn khốc không hề có ý nghĩa để củng cố ách thống trị(*).

(*) Bản gốc bị Tấn Giang kiểm duyệt rồi đánh rớt, còn có 2 ô này □□ nên tui chế cho đủ ý ???? ai thấy câu cuối hơi sai sai thì thông cảm nha.

Đồ vật yếu ớt như vậy, cũng giống như kết cấu của tòa Vô Hạn Thành này, dễ dàng bị phá hủy nhưng lại tồn tại sự vi diệu nào đó, không ngừng biến hóa cân bằng, các loại yếu tố tràn ngập làm người ta rất khó không sinh ra cảm giác hứng thú, không phải sao?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!