Edit: Shun An
Beta: Be Lười
Cảm giác này quá kì diệu.
Sau khi Nguyễn Tư Nhàn về nhà, đã dựa vào cửa ngẩn người một lúc lâu.
Cô thế mà lại hôn môi với Phó Minh Dư.
Đến bây giờ cô còn cảm giác xung quanh người tràn ngập hơi thở của anh, bên tai dường như quanh quẩn loại âm thanh này.
Não của cô giống như không chịu sự khống chế, bị hormone nguyên thủy điều khiển.
Lúc cửa thang máy mở ra, tuy rằng cô bị Phó Minh Dư chắn đến kín mít, nhưng vẫn như cũ có thể tưởng tượng nét mặt của bà lão ngoài cửa khi nhìn thấy họ giống như ông cụ xem điện thoại ở tàu điện ngầm(1).
Nguyễn Tư Nhàn nghĩ đến đây, hai chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã ngồi ở trong nhà của mình.
Này cũng quá nguy hiểm rồi, Phó Minh Dư đến tột cùng cho bùa gì vào người cô, hôn đến hai người dán vào nhau, hoàn toàn không chống đỡ được, nếu không phải cuối cùng cô đá một chân của anh, có thể anh cũng chưa muốn dừng lại.
Cồn lên não rồi đi.
Cũng không biết đêm nay anh uống say hay là tỉnh táo nữa?
Nguyễn Tư Nhàn chậm chạp đi vào phòng khách, lúc đi ngang qua gương ở ngăn tủ, thoáng nhìn son môi của mình không còn thừa lại được bao nhiêu, vốn là một màu đỏ giờ lại biến thành một lớp màu hồng cam nhàn nhạt, lem luốc ở trên môi.
Giống như nhắc nhở Nguyễn Tư Nhàn vừa rồi cô đã làm cái gì cùng với Phó Minh Dư.
Nguyễn Tư Nhàn cởi quần áo, chui vào trong bồn tắm, ngâm mình một lúc lâu, di động reo không ngừng, "tích" "tích" "tích" phiền chết đi được.
Cô tiện tay lấy qua xem, là Tư Tiểu Trân và Biện Toàn đang tám chuyện trong group.
Tư Tiểu Trân gửi vào trong group mấy tấm ảnh chụp một bộ phim Hàn.
[ Tư Tiểu Trân ]: Ôi ôi ôi. Nụ hôn trong thang máy này, tớ rung động rồi.
Nguyễn Tư Nhàn: "……"
Cô buông di động xuống, nhìn chằm chằm trần nhà trong chốc lát, cảm giác được vẫn rung, vì thế lại cầm lấy xem.
Đừng nói, tư thế trong bức ảnh chụp cùng với tư thế của hai người hôm nay hơi giống đấy.
Nam chính cũng mặc tây trang, đẩy nữ chính vào trong một góc vùi đầu hôn.
Ngay cả bóng lưng cũng hơi giống với Phó Minh Dư.
[ Tư Tiểu Trân ]: Ôi ôi ôi! Ôm hôn ngọt ngào như vậy khi nào mới đến lượt tớ đây, tư thế tớ cũng nghĩ xong rồi.
Nguyễn Tư Nhàn: "……"
[ Tư Tiểu Trân ]: Ôi ôi ôi. Muốn có một người đàn ông ấn tớ vào thang máy hôn sâu như vậy.
Nguyễn Tư Nhàn: "……"
Từ đầu tới cuối Nguyễn Tư Nhàn nhìn màn hình không gửi tin nhắn, nằm ở bồn tắm, tim đập vẫn còn chưa chậm lại, hơi nóng quanh quẩn, cả người đều choáng váng.
Cô cảm thấy hôm nay mình bị Phó Minh Dư hôn đến thần trí không được rõ ràng.
Hôm nay ban ngày thời tiết không tốt, mây đen tầng tầng lung lay sắp đổ, mưa to muốn đổ xuống rồi vẫn chưa rơi, đến tối, ánh trăng lại đẩy ra sương mù dày đặc, lộ ra một đường cong móc câu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!