Chương 18: (Vô Đề)

Edit: Shun An

Beta: Be Lười

Bách Dương đứng bên xe, đang suy nghĩ lúc nào mới nên mang hành lý lên cho Phó Minh Dư.

Anh chỉ nói một câu "Một lúc nữa", cũng không biết "Một lúc nữa" này là bao lâu? Càng không biết sao lại là "Một lúc nữa"?

Bách Dương nhìn đồng hồ, từ lúc Phó Minh Dư xuống xe đến giờ cỡ khoảng 20" rồi.

Vì thế cậu ta nhờ tài xế mở cốp xe ra.

Mới vừa lấy vali ra, thì thấy Phó Minh Dư đi ra từ cửa lớn.

Trong bóng đêm vẫn nhìn thấy được sắc mặt xanh mét của anh. Bước chân có chút gấp gáp, giống như không thể chịu nổi phải rời khỏi chỗ này lập tức.

Bách Dương theo bản năng lui một bước, người dán vào thân xe, hỏi:

"Boss, quên đồ gì sao?"

"Về bị thự Hồ Quang."

Anh chỉ nói vài chữ như thế, mà trong lòng Bách Dương đã lo sợ bất an, vội vàng đi mở cửa xe.

Phó Minh Dư lại không lập tức lên xe. Bách Dương quay đầu lại, thấy anh đứng ở ven đường, đốt một điếu thuốc.

Phó Minh Dư không quá nghiện thuốc lá, một tháng chỉ có dùng gần một nửa hộp thuốc lá, hơn nữa cũng rất ít khi hút thuốc ở nơi công cộng

Bách Dương nghĩ: Hai tuần này ngài ấy từ thành phố Lâm đi đến Paris, trên đường còn đi một chuyến đến Seychelles, trằn trọc trở về thành phố Giang, thiếu ngủ đến nghiêm trọng, có lẽ là thật sự rất mệt mỏi.

Chỉ là trong bóng đêm, ánh lửa nho nhỏ hiện lên, nét mặt của Phó Minh Dư vẫn chưa thả lỏng ra.

Một tiếng sau, ô tô đã đi vào biệt thự Hồ Quang.

Xe vòng quanh con đường bên hồ từ từ giảm tốc độ, đèn đường chiếu lên mặt nước sóng sánh trong hồ nổi lên sóng ánh sáng. Cành hoa ngọc lan trĩu xuống, lung lay sắp đổ.

Phó Minh Dư mở cửa sổ xe, từng đợt gió đêm thổi vào, nét mặt của anh rốt cuộc cũng hơi dịu lại.

Người ra mở cửa chính là dì La, đón Phó Minh Dư vào.

"Hơn nửa tháng cậu không về rồi. Sáng nay phu nhân còn nhắc đến cậu suốt."

Phó Minh Dư nhìn xung quanh một vòng, lại không thấy người mẹ nhắc đến anh mãi. Nhưng lại có một con chó tha mồi lông vàng nhào đến.

Khom lưng vuốt đầu nó hai cái, Phó Minh Dư ngẩng đầu hỏi: "Phu nhân đâu?"

Dì La lập tức giải thích: "Hôm nay khai mạc triển lãm tranh, còn có after party, phu nhân còn chưa về."

"Vâng."

Phó Minh Dư lên lầu tắm rửa một cái, Hạ Lan Tương đã về tới.

Một tay bà cầm áo ngoài tơ tằm của bộ lễ phục dạ hội, một tay đang tháo hoa tai hình trứng bồ câu, gặp Phó Minh Dư ở cầu thang, liếc mắt nhìn qua anh.

"Chút nữa tới nhà ăn, ăn khuya cùng mẹ."

Nói xong liền đi, giống như lệnh của Hoàng Thái Hậu.

Loading...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!