Chương 11: Tôi Còn Có Thể Đưa Anh Xuống Mồ

Edit: Shun An

Beta: Be Lười

​Từ trước đến nay Phó Minh Dư không có thói quen lướt xem trong vòng bạn bè. Điện thoại di động đối với anh mà nói chỉ là công cụ để truyền nhận thông tin, không phải là công cụ để giao tiếp.

​Nhưng tối hôm nay, anh nằm ở trên giường, vốn đã chuẩn bị ngủ, đột nhiên hứng thú vào trong vòng bạn bè xem.

​Đầu tiên chính là xem Nguyễn Tư Nhàn.

​Không có nội dung gì quan trọng, Phó Minh Dư nhân tiện lướt xuống dưới xem.

​Hai ba giây sau, ngón tay anh dừng lại, tải trang đó lại lần nữa.

​Chó hoang?

​Nhà trọ có chất lượng tốt nhất ở trong nước này, căn bản không có khả năng xuất hiện chó hoang ở đây.

​Anh xem thế nào, cũng cảm thấy Nguyễn Tư Nhàn đang ngầm mắng anh.

​Người ta có lúc cho mình ám chỉ, liền sẽ đặc biệt dễ dàng rơi vào. Trong lòng Phó Minh Dư đột nhiên nóng ran, một cổ khí tức đang treo ở trên ngực lên không lên được mà xuống cũng không xuống được.

​Đi tới bên cửa sổ kéo rèm cửa sổ ra, không ngờ bên ngoài đã có mưa nhỏ.

​Phó Minh Dư xoay người cầm điện thoại di động lên, gọi điện thoại cho trợ lí.

​"Sáng sớm ngày mai mang cho tôi bản ghi chép quá trình điều động của toàn bộ các bộ phận trong vòng một năm đến."

​Dừng một chút, còn nói: "Hai năm."

​Một bài viết được đăng lên ở vòng bạn bè, lượt thích và bình luận cũng rất nhiều. Còn có người quan tâm hỏi Nguyễn Tư Nhàn có phải hoàn cảnh nơi ở không được tốt hay không.

​Lúc này Nguyễn Tư Nhàn có chút lúng túng, sớm biết thế chỉ đăng lên để chế độ cho một mình Phó Minh Dư nhìn thấy. Bây giờ cô còn phải đáp lại sự quan tâm của bạn bè.

Mà Phó Minh Dư này, hình như tâm trạng không tệ, đáp lại cô bằng một bình luận: Phải không? Hôm khác cô chỉ cho tôi xem thử một chút."

​Tư Tiểu Trân tắm xong đi ra, đuổi Nguyễn Tư Nhàn đi tắm, để điện thoại di động xuống trước, Nguyễn Tư Nhàn đáp lại một câu: Được thôi! [Ngượng ngùng]

Còn chỉ cho anh ta xem!

​Vậy tôi chỉ thì anh đi xem chắc?

​Tắm xong đi ra, lại thấy Phó Minh Dư trả lời lại cô một câu: Vậy sáng ngày mai?

​Xúi quẩy!

​Tên đàn ông chó chết này là đang hẹn mình?

​Nguyễn Tư Nhàn không trả lời lại, bỏ điện thoại qua một bên giống như vứt bỏ một củ khoai tây nóng hổi, trực tiếp nhảy lên giường chui vào trong chăn.

​Tư Tiểu Trân ỷ vào chuyện ngày mai không đi làm, kiên quyết không muốn ngủ.

​"Nguyễn Nguyễn, đến bây giờ tim mình vẫn còn sợ hãi, mình thật là quá vô dụng, gặp phải chuyện thì hốt hoảng, không giống như cậu luôn bình tĩnh, chúng ta nếu vẫn luôn ở cạnh nhau thì tốt."

​Nói xong không thấy người đáp lại, chống tay dựng đầu dậy nhìn qua, Nguyễn Tư Nhàn hô hấp đều đều, đã ngủ rồi.

Loading...

​Tư Tiểu Trân giúp Nguyễn Tư Nhàn dịch chăn rồi dựa vào đầu vai của cô ngủ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!