Edit: Shun An
Beta: Be Lười
"Cái gì? Anh ta còn add Wechat với cậu?!"
Ngày hôm sau, mười giờ đêm ở quán bar, Biện Toàn đang lắc hỗn hợp rượu, ánh mắt đang cười híp lại như hai ánh trăng lưỡi liềm.
Nguyễn Tư Nhàn nhướng nhướng mày: "Đúng vậy, mình không đồng ý, còn mắng anh ta ở trong vòng bạn bè."
Tư Tiểu Trân ôm cây đèn số trên bàn vào trong ngực, mơ mơ màng màng nhìn Nguyễn Tư Nhàn: "Nói như vậy, anh ta thật không nhớ cậu?"
Nguyễn Tư Nhàn nhẹ nhàng hừ một tiếng, cầm một nắm bỏng ngô bỏ từng cái vào trong miệng.
"Không nhớ mới là bình thường thôi. Đồng phục, tóc tai của nữ tiếp viên đều giống nhau, thậm chí ngay cả nụ cười cũng là thống nhất tiêu chuẩn để lộ 8 chiếc răng, ai phân biệt được. Hơn nữa mỗi ngày đều có bao nhiêu nữ tiếp viên lướt qua trước mắt anh ta như thế, anh ta làm gì có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy." Biện Toàn pha xong một ly rượu, đặt một ly trước xuống mặt Nguyễn Tư Nhàn, nghiêng mặt hỏi, "Nhưng mà cậu biết anh ta cũng ở chung cư Danh Thần, cậu không định tìm nhà khác sao?"
Nguyễn Tư Nhàn giống như là nghe giống như thiên phương dạ đàm(1) trợn to hai mắt, "Tại sao mình phải dọn đi? Mình cũng đã vào Thế Hàng làm việc rồi, kiểu cách không kiểu cách a? Hơn nữa chắc là anh ta không ở đó thường xuyên, gần sân bay, lúc bận rộn có thể nghỉ ngơi ở đó, mình sợ anh ta làm gì?"
Thiên phương dạ đàm(1) ( Ngàn lẻ một đêm/ /): Ý nói những chuyện quá hoang đường, khoác lác không thực.
"Được được được." Biện Toàn chỉ chỉ ly rượu trước mặt, sai Nguyễn Tư Nhàn, "Đưa đến bàn số 3 đi."
Nguyễn Tư Nhàn vỗ tay một cái, bê khay để ly rượu đi tới bàn tít phía bên ngoài ở ria quán.
Đầu năm Biện Toàn từ chức, cầm theo số tiền tích góp mấy năm nay trở về thành phố Giang, thực hiện ước mơ của cô ấy, mở một quán bar nhỏ, lúc không có việc gì có thể tự mình tổ chức party.
Chẳng qua là quán bar làm ăn không tốt lắm, miễn cưỡng giữ được cân bằng thu chi, vẫn không có lời, cho nên ngay cả nhân viên phục vụ cũng không tuyển, lúc khách đông thì nhờ bạn bè đến đây giúp đỡ, mấy ngày nay Nguyễn Tư Nhàn bị bắt đến mấy lần.
Thời gian bận rộn nhất chủ yếu là từ 10h – 11h, chờ Biện Toàn bắt được một thanh niên trai tráng khỏe mạnh đến đây, Nguyễn Tư Nhàn và Tư Tiểu Trân sẽ thành công thoát thân.
Nhưng mà lúc này nói là sớm cũng không còn sớm nữa, Tư Tiểu Trân nghĩ đến việc ngày mai phải làm ca tối, nên tiện thể muốn ngủ nhờ nhà Nguyễn Tư Nhàn một đêm, nhân tiện nhìn thử căn nhà cô thuê 3 vạn(2) một tháng trông như thế nào.
(2)3 vạn = 30.000 tệ ~99.000.000VNĐ
Tư Tiểu Trân hưng phấn kéo Nguyễn Tư Nhàn đi ra ngoài, còn muốn biểu diễn tài lái xe của mình một chút.
Thấy trên xe Tư Tiểu Trân đang dán giấy có chữ đang tập lái, Nguyễn Tư Nhàn đột nhiên nảy sinh ý định trốn.
"Nếu không hay là chúng ta bắt xe đi?"
Tư Tiểu Trân lôi Nguyễn Tư Nhàn lên xe, cho cô một ánh mắt "đừng khinh thường tớ", "Mặc dù mình không lái máy bay được, còn lái xe thì không thành vấn đề. Cậu yên tâm, thi hai lần ba lần cũng qua rồi."
Nói thì nói như vậy, nhưng mà dọc theo đường đi Nguyễn Tư Nhàn vẫn nắm chặt lấy dây an toàn, tấm lưng kéo căng dán vào ghế, mắt nhìn xung quanh tai nghe tám hướng, cuối cùng cũng bình an đến hầm đậu xe.
"Bên kia, rẽ trái." Chỗ đậu xe ở tiểu khu thật hẹp, phần lớn đều là chỗ đậu xe riêng, hai người vòng vo hai vòng mới Nguyễn Tư Nhàn mới tìm được một chỗ trống, "Cậu lái chậm một chút, chỗ đậu không lớn, bên này rất nhiều xe sang, cậu đừng va sướt đó."
Đang nói, một chiếc màu đen xe nhỏ đối diện lái tới, Tư Tiểu Trân tóc đều muốn dựng lên, "Lại thêm một tên cướp chỗ đậu xe! Phiền chết!"
Tư Tiểu Trân nhìn chằm chằm chỗ đậu xe đó, dẫm một cước vào chân ga, Nguyễn Tư Nhàn còn chưa kịp phản ứng, Tư Tiểu Trân đã mạnh mẽ đánh tay lái, quay đầu quẹo vào chỗ đó, tốc độ nhanh đến ngay cả Nguyễn Tư Nhàn không nhìn rõ vị trí, cũng cảm giác được thân xe truyền đến tiếng va chạm rất kỳ lạ.
"Có phải cậu va vào xe bên cạnh rồi không?"
Chỗ đậu dù sao đã cướp được, Tư Tiểu Trân đạp phanh xe xong mới phản ứng được mình đã làm gì.
"Không, không phải chứ?"
Nguyễn Tư Nhàn lập tức hạ cửa kính xe xuống, thò đầu ra nhìn, đuôi xe Tư Tiểu Trân đã đẩy đầu xe bên cạnh sang một bên, toàn bộ xe đã nghiêng lên đuôi xe của bọn cô đặt trên đầu chiếc xe kia.
"Thật là đụng tới rồi!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!