Chương 6: Nguyệt lão

Chỉ trong thời gian một đêm ngắn ngủi đã có lời đồn truyền ra trong cả thành.

Nói rằng không biết từ đâu tới một đôi phu thê, rất giàu có, công tử kia ra tay rất hào phóng, lúc ở Bách Yến lâu gọi một bàn thức ăn nhưng không đụng đến, cũng bởi vì phu nhân không hợp khẩu vị nên đã trả tiền rồi đi ngay.

Bữa cơm một trăm năm mươi lượng, gia đình bình thường nghe thấy cũng cảm thấy thật không tưởng tượng nổi, nếu tiền đó rơi vào tay gia đình bọn họ thì cũng có thể nuôi sống cả nhà mấy năm đấy.

Tất cả thiên kim công tử giàu có tới đều sẽ trọ ở trong khách điếm Đỉnh Phong, nghe chưởng quầy khách điếm Đỉnh Phong nói, quả thật công tử kia ra tay rất hào phóng, mới tới đã trả đủ tiền phòng một tháng, trong thời gian ngắn có lẽ sẽ không rời đi.

Trong thành cũng có không ít thương nhân, hơn nữa thành này do hai huyện hợp lại, Huyện lệnh hai huyện Nam Bắc nghe nói chuyện này, cũng cảm thấy ngạc nhiên, vì vậy hôm sau trời vừa sáng đã có thiếp mời, Huyện lệnh không chủ động ra mặt, mà thông qua hai phú thương trong thành mời Hoắc Dần.

Lúc Hoắc Dần ngủ dậy duỗi lưng một cái, ngáp đi ra cửa xoay người đẩy cửa phòng Thẩm Miểu, liếc mắt nhìn nhưng không nhìn thấy người, vì vậy quay đầu lại hỏi: "Nàng đâu?"

Hộ vệ Giáp: "Mới sáng sớm phu nhân đã đi ra ngoài."

Hộ vệ Ất: "Hơn nữa bộ dạng có chút lén lút."

Hộ vệ Bính: "Đặc biệt căn dặn chúng thuộc hạ đừng nói với đại nhân."

Hộ vệ Đinh: "Đi hướng Tây."

Hoắc Dần nhìn về hướng Tây, nâng cằm suy nghĩ một chút, trong thành phía Tây nhiều hương khói, còn có một miếu Thổ Địa, có lẽ là đi tìm thần Thổ Địa rồi, vì vậy gật đầu, vỗ vỗ bả vai thuộc hạ nói: "Đi, ăn cơm thôi."

Hoắc Dần ngồi ở bên cạnh bàn, thuộc hạ đã bưng tất cả điểm tâm lên, vì biểu hiện mình rộng rãi, chén để đựng cháo trắng cũng là chén ngọc, đũa gắp dưa cũng là đũa vàng sáng bóng, người nam nhân ngồi ở bên cạnh Hoắc Dần chậc một tiếng tiền tài như rác rưởi, rồi kéo ghế xoay người nhắm mắt làm ngơ.

Hoắc Dần vừa ăn cháo trắng rau dưa, vừa nghe thuộc hạ báo cáo.

Hộ vệ Giáp lấy thiệp mời từ trong ngực ra: "Đại nhân, có thương nhân Cổ Hữu Lượng ở thành Nam mời đại nhân đi Bách Yến lâu dùng cơm."

Hộ vệ Ất cũng lấy thiệp mời từ trong ngực ra: "Thương nhân Lý Thủ Tài ở thành Bác mời đại nhân đi Bách Yến lâu dùng cơm."

Hộ vệ Bính dừng một chút: "Ông chủ Bách Yến lâu cũng mời đại nhân...... Dùng cơm."

Hoắc Dần nhìn hộ vệ Đinh, hộ vệ Đinh né tránh ánh mắt, đưa tay sờ sờ râu giả, thấp giọng nói: "Thuộc hạ...... Ở chỗ thuộc hạ không có ai mời đại nhân dùng cơm."

Hoắc Dần ừ một tiếng, cúi đầu ăn cháo sạch, lúc này mới nói: "Đi chỗ Lý Thủ Tài, nói ta sẽ dẫn phu nhân đi."

Hộ vệ Ất gật đầu, hộ vệ Giáp nhìn thiệp trong tay mình, hỏi: "Vậy còn Cổ Hữu Lượng?"

"Tên khó nghe, mệt phải ứng phó." Hoắc Dần bỏ khăn lụa lau miệng lên trên bàn, duỗi lưng một cái đi ra ngoài: "Tìm phu nhân đi chơi thôi."

Hộ vệ Giáp nhìn hộ vệ Ất, ánh mắt mang theo ý hỏi: "Lý Thủ Tài dễ nghe hơn Cổ Hữu Lượng?"

Hộ vệ Ất nhún vai.

Bốn nam nhân giữ bội kiếm bên hông, ưỡn ngực, đi theo sau lưng Hoắc đại nhân, cất bước ra khỏi khách điếm Đỉnh Phong, đi về phía thành Tây.

Thành Tây phần lớn đều là cầu tiên xin thuốc, cho nên hương khói rất cường thịnh, đi mười bước đã có thể nhìn thấy có người bày quầy bán nhang đèn.

Bên này có vài tòa miếu thờ hưng thịnh, chỉ là không ở chung một chỗ, cách hai con đường mà thôi, miếu Thổ Địa cũng là một trong số đó, cũng coi như cao lớn, hương khói không tồi, trong miếu thần Thổ Địa được đúc bằng đồng, mới hừng sáng đã có không ít người cầm hương đi vào trong miếu.

Tòa miếu lớn này là được sửa chữa xây dựng sau đó, ban đầu có một miếu nhỏ, giống miếu đá bên sông Hoàn Thành, cao đến đầu gối, rơi xuống rất nhiều bụi, bị dồn dép đến ở dưới cầu đá, đối diện với miếu lớn mới.

Giờ phút này Thẩm Miểu ngồi xếp bằng ở dưới cầu, là bị chen lấn đẩy đến miếu Thổ Địa nhỏ bên này, bộ dạng tâm sự nặng nề.

Thần Thổ Địa ngáp một cái, nửa mở mắt nhìn nàng: "Có lời nói thẳng."

Thẩm Miểu chậc chậc miệng, không biết mở miệng từ đâu, lại sợ tự nói quá nhiều thần Thổ Địa chê nàng dài dòng, vì vậy nói đơn giản: "Hoắc Dần kéo ta làm phu nhân của hắn."

Thần Thổ Địa chợt trợn to hai mắt, trên tượng bên trong rơi xuống không ít bụi, giọng của ông cao lên: "Ta biết ngay hai người các ngươi có mờ ám mà! Bây giờ ngươi tìm ta là muốn làm cái gì? Nói với ta ngươi muốn làm người sao? Ta cho ngươi biết ngươi nhập thần tịch rồi! Không làm nổi người đâu!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!