Lý Thủ Tài mời Hoắc Dần đi Bách Yến lâu ăn cơm, dĩ nhiên Hoắc Dần sẽ không cự tuyệt, đêm đó cùng Thẩm Miểu xuất phát, ngồi xe ngựa nhỏ đến Bách Yến lâu.
Trong khoảng thời gian ngắn Hoắc Dần đi tới trong thành, ông chủ Bách Yến lâu đều cảm thấy việc làm ăn của mình khá lên, chỉ vì ông chủ họ Thẩm này tới đây, một tháng ăn một lần, cũng có thể làm ông ta kiếm đủ vốn rồi. di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn
Khi xe ngựa nhỏ dừng ở trước Bách Yến lâu, ông chủ đã đứng ở cửa tự mình nghênh đón, chỉ nhìn trái phải có bốn hộ vệ cũng biết người trong xe ngựa là ai. Thì cho người làm nâng màn xe lên, đỡ ông chủ Thẩm và Thẩm phu nhân xuống xe.
Lúc ở trong xe ngựa, Hoắc Dần cũng đã dặn dò những chuyện cần làm với Thẩm Miểu rồi, sau khi vào lầu hai ở Bách Yến lâu, hai người bắt đầu biểu diễn phu thê ân ái.
Nhã gian Lý Thủ Tài đặt vẫn là của lần trước, khi hộ vệ Giáp đi ngang qua đặc biệt nhìn phòng bên cạnh, cũng không thấy bóng dáng của Từ huyện lệnh, lúc này mới hé miệng nở nụ cười.
"Ơ, ông chủ Thẩm tới rồi ư, ông chủ Thẩm nhanh ngồi xuống!" Lý Thủ Tài đứng dậy nói.
Lý phu nhân cũng nắm lấy tay Thẩm Miểu, cười nói: "Muội muội nhanh ngồi bên này, chúng ta trò chuyện."
Thức ăn lên bàn, sau khi đoàn người ăn bữa cơm, Lý Thủ Tài muốn mời Hoắc Dần đi dạo phố một chuyện, trên thực tế là vì dễ nói chuyện hơn.
Hoắc Dần hiểu ngầm trong lòng, không biến sắc, đổi bị động thành chủ động, sẽ chờ Lý Thủ Tài mở miệng hỏi hắn.
Quả nhiên, đi không bao xa Lý Thủ Tài đã không nhịn được, hỏi: "Ta về nhà, phu nhân cũng đã nói với ta rồi, xem ra ông chủ Thẩm cũng định cùng ta làm cuộc buôn bán này, chỉ là không biết, làm sao ông chủ Thẩm biết được những tin tức này?"
Hoắc Dần nói: "Bằng hữu là đại nhân vật trong triều thì ta không có, nhưng Thẩm gia ta am hiểu bắt tay từ tầng dưới chót, muốn dò la tin tức cần gì phải hỏi quan binh trong phủ Tri phủ, hỏi nữ đầu bếp, hỏi nha hoàn, tin tức những người này nói ra tuy không thể tin hết, nhưng hơn phân nửa cũng không sai được."
Lý Thủ Tài chắp tay với Hoắc Dần: "Ông chủ Thẩm cao kiến, trước đó ta và Từ huyện lệnh vẫn luôn có chút qua lại, nhưng chỉ là sơ giao, ta vô ý đối nghịch với quan phủ, nhưng mà nay phiền toái chủ động tìm tới ta... ta lại không biết làm như thế nào cho phải. Ta có tâm cùng kiếm tiền với ông chủ Thẩm, lại sợ mình không chống đỡ tới được lúc đó."
Hoắc Dần hỏi: "Xảy ra chuyện gì?"
Lý Thủ Tài bỗng tiến tới bên cạnh hắn: "Ngài có biết sáng nay có một đội quan binh vây phủ Huyện lệnh không?"
Hoắc Dần gật đầu: "Có nghe thấy, vốn ta còn tưởng rằng là Tri phủ muốn hỏi tội, lại không nghĩ rằng chỉ lấy chút đồ không quan trọng."
Lý Thủ Tài lắc đầu: "Đâu phải đồ không quan trọng, sợ là không lục soát ra được nên mới rời đi."
Hoắc Dần ưỡn thẳng lưng, đặt một tay ở phía sau, vẻ mặt không thay đổi: "Nhưng cũng không tìm được thứ gì hữu dụng đấy thôi? Không lẽ Từ huyện lệnh thật sự cấu kết với sơn phỉ?"
Lý Thủ Tài há mồm muốn nói ra, đầu lưỡi như bị dính lại, ấp úng mấy phen, vẫn không nói ra chuyện sổ sách.
Chỉ là Lý Thủ Tài chưa nói, nhưng Lý phu nhân lại không nhịn được, lần này Thẩm Miểu lại nói với nàng ta công việc kiếm tiền ở mấy địa phương khác của Hoắc Dần như mấy lần trước, Lý phu nhân cảm thấy nôn nóng, trong đầu nghĩ tới kiếm tiền và sổ sách, vì vậy đã nói chuyện xảy ra ngày hôm nay. di◕ễn♠đà‿n♠lê♠q◕uý♠đôn
Thẩm Miểu lôi kéo tay áo Lý phu nhân, nghiêng đầu có chút ngạc nhiên: "Sổ sách? Sổ sách gì?"
Lý phu nhân vỗ vỗ tay Thẩm Miểu: "Muội muội, đây chính là chuyện liên quan đến tính mạng của nhà ta đấy, ta nói với muội, muội tuyệt đối không thể nói với ai khác đấy nhé."
Thẩm Miểu chậc một tiếng: "Aizz, tỷ nói muội nghe muội còn phải giúp tỷ nghĩ biện pháp giải quyết phiền toái nữa, sao lại hại tỷ được?"
Lý phu nhân thở dài: "Còn không phải là lão gia nhà ta và Từ huyện lệnh kia từng có một chút lui tới ư, hôm nay Từ huyện lệnh thật sự như lời muội nói bị Tri phủ điều tra, Tri phủ cũng không điều tra ra được gì, cũng là bởi vì sổ sách qua lại giữa ông ta và sơn phỉ, đều giao cho lão gia nhà ta."
Con ngươi Thẩm Miểu sáng lên, làm bộ như rất kinh ngạc, trong lòng lại liên tục gật đầu, đúng rồi đúng rồi, chính là cái này.
"Vật này chính là củ khoai nóng phỏng tay đấy, Tri phủ không có bằng chứng cụ thể thì sao có thể tùy tiện phái binh tới chứ, tới một lần chắc chắn sẽ còn có lần thứ hai, hai người cầm sổ sách này, nếu như tra ra được thì hai người sẽ làm thế nào?" Thẩm Miểu vạch ra chuyện sẽ xảy ra với nàng ta.
Lý phu nhân vội vả cau mày: "Ta cũng nghĩ giống vậy, chẳng lẽ muốn chúng ta trả lại?"
"Tại sao phải trả lại? Trả lại thì nên lưu chứng cớ hơn, muội hỏi tỷ tỷ thật lòng, Lý gia thật sự chỉ có quan hệ với Từ huyện lệnh, mà không liên lạc gì với sơn phỉ kia ư?" Thẩm Miểu hỏi lời này, Lý phu nhân lập tức sửng sốt.
Dù Lý phu nhân không nói, Thẩm Miểu cũng đã đoán được, nàng không chọc thủng, nói thẳng: "Nếu như có quan hệ, nhưng lại muốn loại bỏ quan hệ của mình trong đó, nếu như không sao, muội nói cho tỷ tỷ một biện pháp, chủ động giao sổ sách này cho Tri phủ."
Lý phu nhân sửng sốt: "Giao cho Tri phủ? Đây không phải là rõ ràng nói cho Tri phủ biết bên ta có quan hệ với Từ huyện lệnh sao?"
Thẩm Miểu lắc đầu: "Cũng không phải bảo hai người phải lấy danh nghĩa Lý gia giao cho Tri phủ, tỷ suy nghĩ xem ở bên kia, vẫn còn Cổ gia nổi danh như Lý gia đấy."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!