Sau khi Lý phu nhân trở lại Lý phủ, đã lập tức nói cho Lý Thủ Tài nghe.
Sau khi nghe xong, Lý Thủ Tài cảm thấy mới lạ: "Nhưng gần đây Từ huyện lệnh cũng không làm hành động gì lớn, không báo cho ta biết bất kỳ tiếng gió nào, có phải Thẩm phu nhân hiểu lầm gì hay không?"lê quý đôn
Lý phu nhân và Thẩm Miểu gọi tỷ tỷ muội muội thân thiết với nhau hơn nhiều, lại nghĩ tới vài năm gần đây Từ huyện lệnh la hét với nhà bọn họ, tâm đã lệch: "Có phải hiểu lầm hay không, chàng đi phủ Huyện lệnh một chuyến chẳng phải sẽ biết sao?"
Lý Thủ Tài nghĩ lời này cũng đúng, bèn cầm chút dược liệu bổ ở trong phủ đi xe ngựa với phủ Huyện lệnh.
Từ huyện lệnh cũng cảm thấy nhức đầu không thôi, vào sáng tinh mơ có mấy quan sai đến phủ Huyện lệnh, đánh thức ông ta khỏi giấc mộng, nói là Tri phủ đại nhân muốn kiểm tra ghi chép chuyện trừ phiến loạn từ trước tới nay của bổn huyện, còn có hồ sơ …v.v.
Từ huyện lệnh còn chưa kịp thay y phục, chỉ thấy đi theo phía sau những người kia là một hàng binh lính, động tĩnh hơi lớn, sợ hết hồn, còn tưởng rằng chuyện của mình bại lộ, cười làm lành hỏi: "Có phải Tri phủ đại nhân hiểu lầm gì với bản quan không?"
Người cầm đầu lắc đầu nói: "Cũng không phải, gần đây Tri phủ đại nhân muốn trừ phiến loạn, ghi chép trong phủ nha Tri phủ lại quá ít, mà đây là tòa thành cách Chu Sơn gần nhất, cũng bị sơn phỉ cướp nhiều lần nhất, cho nên mới đến đòi hồ sơ, không những cần lấy từ chỗ Từ huyện lệnh, đợi lát nữa chúng ta còn phải đi chỗ Trần Huyện lệnh lấy nữa."
Từ huyện lệnh nghe lời này, mới thở phào nhẹ nhõm, vì vậy sửa sang lại y phục, để cho thuộc hạ, sư gia đi lấy ghi chép chuyện có liên quan đến sơn phỉ còn có hồ sơ của phủ Huyện lệnh giao cho đối phương. đôn quý lê
Nhắc tới cũng khéo, Lý Thủ Tài mới vừa ngồi xe ngựa tới phủ Huyện lệnh, đã nhìn thấy trước cửa phủ Huyện lệnh đứng một đoàn quan binh.
Lý Thủ Tài lập tức cho gia đinh dắt ngựa xe về, thương nhân và quan phủ thường xuyên dính dáng với nhau cũng không phải chuyện tốt, không thể để người khác bắt gặp mà nói ra nói vào được.
Sau khi lui tới ngã tư đường, lúc này Lý Thủ Tài để hai tay trống trơn đi tới phủ Huyện lệnh.
Phía sau phủ Huyện lệnh có một cửa hông, thông với hẻm nhỏ, Lý Thủ Tài liếc mắt nhìn, cửa hông trong ngõ hẻm bị mở ra, sư gia đang ôm một đống đồ ra ngoài, gã lập tức đi theo.
"Sư gia! Sư gia, là ta!"
Sư gia quay đầu lại liếc mắt nhìn, nhìn thấy Lý Thủ Tài, thở phào nhẹ nhõm: "Tới rất đúng lúc, ông chủ Lý, đây là sổ sách trong phủ chúng ta, ngươi nhanh mang đến chỗ ở của ông đi, ta đang lo không biết giấu ở đâu đây này."
Lý Thủ Tài liếc mắt nhìn sổ sách, vội hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy? Sao ở cửa có nhiều quan binh như thế?"
"Ôi! Còn không phải là do Tri phủ mới nhậm chức đó sao......" Sư gia nói đến chỗ này, bỗng dừng lại, sau đó chuyển sang chuyện khác: "Cũng không phải là chuyện gì lớn, chỉ là đến đòi hồ sơ mà thôi, trường hợp hơi lớn, nên bên ta cũng không quá yên tâm."
Lý Thủ Tài thấy ông ta trước sau khác biệt quá lớn, cũng không tin là chỉ muốn lấy hồ sơ mà phải làm lớn như thế, đột nhiên nhớ tới những lời Lý phu nhân nói với gã sáng nay, trong lòng càng thêm ngũ vị tạp trần.
Sư gia đặt sổ sách ở trong tay Lý Thủ Tài, vội hỏi: "Ông chủ Lý đi bộ tới?"
"Không, xe ngựa của ta đang ở đầu ngõ."
Sư gia thở phào nhẹ nhõm: "Vậy ông chủ Lý đi mau, sổ sách này tạm thời để lại chỗ ông."
Lý Thủ Tài vẫn có chút không yên lòng, đưa tay nắm lấy sư gia: "Sư gia, sẽ không có chuyện gì lớn xảy ra chứ?"
"Trước mắt nhìn không ra là có chuyện gì lớn, ông chủ Lý cứ yên tâm, chúng ta đều đứng chung trên một chiếc thuyền, nếu thuyền thủng một lỗ, ta có thể không nói với ông ư?" Sư gia nói xong, thì lập tức đi trở lại bên trong cửa hông, đóng cửa lại. đôn quý lê
Lý Thủ Tài nhìn chằm chằm tấm ván gỗ có chút rêu xanh, nhìn về phía sổ sách trong tay, ôm vào trong lòng dùng tay áo che lại, chạy về trong xe ngựa, nhìn dược liệu thuốc bổ bên trong xe ngựa, trái tim đập thình thịch.
Chuyện này tuyệt đối không đơn giản như sư gia nói, Tri phủ hành động như vậy, nếu nói không phải nghiêm khắc điều tra thì ai cũng không tin, sổ sách cũng lén cất giấu đi, kẻ sư gia đáng hận kia còn nghĩ gã chả hay biết gì, cái gì cũng không chịu nói.
Lý Thủ Tài cho xe ngựa quay trở lại Lý phủ.
Lý phu nhân nhìn thấy trong tay Lý Thủ Tài mang theo thuốc men trở lại, vì vậy cau mày hỏi: "Chuyện gì xảy ra? Không đi vào được?"
Lý Thủ Tài thở dài: "Có đi, không thấy Từ huyện lệnh, gặp được sư gia, sư gia đưa những cái này bảo ta cầm về."
Lý phu nhân liếc mắt nhìn sổ sách được Lý Thủ Tài ném tới trên bàn, trong lòng cả kinh: "Thật sự đã xảy ra chuyện?"
Lý Thủ Tài lắc đầu: "Sư gia đang gấp nên không nói gì cả, nếu bọn họ thật sự cuốn gói chạy, chúng ta cũng sẽ không biết."
Lý phu nhân gấp đến độ dậm chân: "Xem ra ông chủ Thẩm và Thẩm phu nhân nói đúng! Lão gia, chúng ta còn theo Từ huyện lệnh, không biết chừng sẽ ngồi tù đấy!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!