Tất cả mọi người trong phòng đều đồng loạt hướng mắt nhìn về phía nàng
"A... Chaeyoung về đây rồi. Lại đây, lại đây chơi tiếp nào."
Nàng nhìn thấy tất cả bọn họ đang ngồi chúm lại với nhau, trong đó có một người ngồi ở giữa trung tâm. Hẳn là vừa rồi mọi người đang nói về cậu ta.
Chaeyoung đi về phía Lisa đang nằm dựa lưng vào ghế, ánh mắt cô mơ hồ, dường như đã nhiễm ít men say. Cô he hé mắt, thấy nàng bước vào liền vươn tay, kéo lấy tay nàng ngã xuống lồng ngực mình.
"Chơi nào, chơi tiếp nào."
Rót rượu, nói giỡn, lại tiếp tục lắc xúc xắc chơi.
Cô ôm nàng vô cùng nhẹ nhàng, dường như có điểm không để ai vào mắt ngoài nàng ra.
Ngón tay đáp ở trên sườn eo nàng. Có lẽ cô cảm thấy vải dệt áo này mềm mại, sờ vô cùng thích thú nên cô liền lấy lòng bàn tay vuốt ve từng chút từng chút trên da thịt nàng.
"Như thế này có trong sáng không?"
"Hơi trong sáng."
"Vậy em đoán đi."
"Hả?"
"Nghĩ gì lệch lạc về chị rồi hả?"
"Bốn cái một đi."
"Bốn cái một sao?"
Chaeyoung bị hỏi đến thiếu tự tin, không chắc chắn mà nhẹ gật đầu.
Đám kia các nam sinh ha ha mà cười rộ lên.
Người bạn kia mở hộp xúc xắc ra, cũng chưa nhìn hết đã hết sức vui mừng cầm lấy bình rượu đưa tới trước mặt nàng, đổ đầy ly của Lisa: "Rót thêm nữa, nhiều thêm đi."
Nàng không tin nên hướng mắt về phía hộp xúc xắc để thăm dò. Chỉ có một chấm màu đỏ mặt nàng nóng lên, rất là xấu hổ, nhè nhẹ liếc mắt nhìn cô một cái.
"Lần này đoán nhiều ít?"
Chơi như vậy một lúc sau, nàng cũng chỉ có duy nhất một kết quả đó là thua.
Rượu trong phòng đã hết, trong lúc chờ nhân viên mang thêm rượu tới, cô vỗ vỗ vai nàng
Hai người cùng đứng dậy lúc đóng cửa, nàng hướng trong phòng quét liếc mắt một cái, gặp phải ánh mắt của chính cô gái tình địch kia.
"Những cô gái đó. Đều là bạn học cùng lớp chị sao?"
"Em nghĩ thế à. Không cần phải quan tâm đến bọn họ làm gì."
Bộ dáng của cô có vẻ như là thật sự không lắm để ý tới.
Trong lòng có xúc cảm gì đó đang trào mà nàng không hiểu đó là gì ngưỡng mặt một chút nhìn lên cô.
Vốn dĩ KTV này cũng không lớn lắm, có thang máy nên cầu thanh bộ này chỉ để làm trang trí. Không gian nơi cầu thang bộ vắng tanh, đến cả bóng đèn cũng lắt léo đến cô quạnh.
Lúc sáng lúc tối, ánh mắt say men của Lisa lại có thể nhìn được rất rõ ràng.
"Như thế nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!