Sau tuần này, ngày Quốc khánh sẽ đến, Chaeyoung và các học sinh sẽ có một kỳ nghỉ dài hạn.
"Cậu muốn đi ra ngoài với tớ không?"
Nàng lắc đầu, chợt nhớ rằng Nayeon ở đầu bên kia điện thoại sẽ không nhìn thấy nên cô bảo: "Không được, tớ muốn ở cạnh Lisa."
"Lisa? Mặt trời mọc từ đằng tây à? Chị ấy có thời gian sao?"
"Cũng không phải. Mà là tớ muốn theo chị ấy đi làm việc."
"..."
Nàng cúp điện thoại, lẳng lặng bĩu môi với căn nhà trống vắng.
Tuy cô không phải đi công tác xa, nhưng cô vẫn làm việc như thường. Cô không có thói được nghỉ dịp nào là nghỉ cho bằng hết như nàng, sáng sớm tinh mơ đã tới công ty.
Một mình rảnh rỗi, không có việc gì làm, nàng xuống giường, vào phòng bếp nướng mấy chiếc bánh quy nhỏ. Nàng nếm thử hương vị, tự thấy không tồi, nghĩ đến việc có món ngon phải học cách chia sẻ, nàng quyết định đến công ty của Lisa.
Nàng bắt đầu hẹn hò với cô khi nàng còn là sinh viên năm hai, tính tới hiện tai, số lần nàng đến công ty của cô có thể đếm trên một bàn tay.
Mấy năm trôi qua, chỉ có trợ lý San đã làm việc cùng cô 7 năm biết sự tồn tại của nàng, bởi vì nàng không quá muốn đời sống của nàng và cô hòa làm một.
Nếu cùng quen quá nhiều người thì sau khi chia tay sẽ rất xấu hổ.
Nhưng lúc này ở nhà lại quá nhàm chán, nhất là khi biết rõ hai người đang cùng ở trong một thành phố.
Trước kia, khi được nghỉ dài hạn mà không có cô ở cạnh, nàng đã sớm lên kế hoạch đi chơi với Nayeon. Hiện tại, có cô ở cạnh, đã không thể ở bên nàng mà còn chiếm đoạt thời gian của nàng, thực sự là... Nhưng nàng lại cố tình không giận nổi, chỉ có thể thỏa hiệp với cô.
Suy cho cùng, nàng vẫn vui sướng hơn là tức giận, ngọn gió chỉ cần tùy ý thổi qua là chút oán giận ấy sẽ biến mất.
Chaeyoung tìm túi giấy, đóng gói bánh quy lại, gói lớn cho cô, mấy gói nhỏ hơn cho trợ lý San để cô chia cho những đồng nghiệp khác.
Ngồi trên xe taxi, những tòa nhà cao tầng ngoài cửa sổ xẹt qua trước mắt, nàng nhớ tới lần đầu tiên qua công ty tìm cô.
Khi ấy, hai người còn chưa hẹn hò được bao lâu, nàng muốn tặng cho cô một niềm vui bất ngờ, trên đường đi tưởng tượng ra vô số tuồng kịch đầy cẩu huyết, ví dụ như bị chặn ở ngoài cửa, tiếp tân trở mặt, hay vô tình gặp được gái đẹp tại thang máy... Nhưng tất cả những sự tưởng bở đó đều không xảy ra.
Vừa đến dưới công ty thì nàng gặp ngay trợ lý San, được dẫn đến phòng làm việc của Lisa cực kỳ bình thường, từng người trong phòng đều bề bộn công việc, ngay cả liếc nàng một cái cũng lười.
Nàng cảm thấy cực kỳ thất bại, mà chuyện thất bại hơn còn ở phía sau.
Khi ấy, cô đang họp, nàng say giấc trong phòng nghỉ ngơi, là cô vừa họp xong qua đây đánh thức nàng.
Nàng sẽ không bao giờ quên, khoảnh khắc nàng vừa mở mắt ra, câu đầu tiên mà cô nói là: "Chảy nước miếng kìa."
Xe dừng lại, nàng hoàn hồn, trả tiền xuống xe, suýt nữa quên mấy túi bánh quy.
Trợ lý San đã đứng đợi từ trước.
Sau khi nhận túi giấy trong tay nàng, trợ lý San máy móc thông báo: "Thưa cô Park, La tổng hiện đang họp, khoảng 20 phút nữa sẽ kết thúc."
"Tôi đã đọc tin nhắn rồi."
"Đúng rồi. Praew tổng cũng ở trong phòng."
"Praew Panida sao?"
Panida là bạn nối khố của cô, mặt người dạng chó.
Không chỉ có thế, người này còn hay ba hoa lắm điều, cực kỳ không đứng đắn, thở ra mười câu thì chỉ có thể nghe một câu, mà độ chân thực của câu đó thì còn phải chờ nghiên cứu.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!