Chương 36: Ngài Li Bị Thương

Hôm đó, Chaeyoung cùng Lisa đi siêu thị mua sắm đồ dùng hàng ngày.

"Cái màu xanh này thế nào?" cô giơ bàn chải đánh răng màu xanh lên trưng cầu ý kiến của vợ yêu nhà mình.

"Em thích màu hồng nhạt cơ, a chờ chút, có điện thoại!" nàng lấy di động ra, thấy là từ Jihyo gọi tới.

"Alo Jihyo, em hôm nay thế nào..."

"Chị... Chị mau tới đi...... Cháy"

"Cái gì Jihyo, em nói cái gì?!"

Lisa buông bàn chải đánh răng trên tay, tới bên Chaeyoung: "Sao thế, Tiểu Chaeng?"

"Cháy, chị, cháy!" Trong điện thoại truyền đến tiếng khóc đứt quãng của Jihyo.

"Em chờ đấy, chị lập tức đến ngay, tự mình chú ý an toàn." Tắt điện thoại, mặt cô tràn đầy căng thẳng, chân tay luống cuống muốn rời đi.

Lisa kéo nàng, thần sắc lo lắng: "Rốt cuộc làm sao?"

"Jihyo nói... Trong nhà... Cháy!"

"Đi!"

Hai người không tới đống đồ đã chọn mua trong xe đẩy, ra khỏi siêu thị liền lái xe tới nhà ông Hyung sik. Trên xe, nàng gọi điện cho ông, nhưng không ai bắt máy.

"Sao lại tắt máy lúc này!"

"Đừng nóng vội, sẽ không sao đâu." cô nắm lấy bàn tay ướt mồ hôi của nàng, lên tiếng trấn an.

Hai người tới nơi, quả nhiên thấy có làn khói đặc từ trong nhà thoát ra. Độc môn độc đống tiểu biệt thự là do ông Hyung sik cố ý chuẩn bị vì đứa bé trong bụng chưa chào đời của bà Bo young.

"Gọi cho cảnh sát cứu hoả." Dặn dò xong, cô cởi áo khoác, vòng ra cốp xe lấy cờ lê.

Chaeyoung giữ chặt cô: "Chị... Chị định làm cái gì... Chờ cháy tới lại..."

"Không được, yên như vậy đại, Jihyo lại không ra ngoài thì nguy hiểm." Nói rồi, liền thoát khỏi tay nàng, cầm cờ lê gõ cho cửa sổ kính vỡ ra, từ đường đó vào trong nhà.

"Lisa!"

Trong phòng dày đặc khói, tầm nhìn cực thấp, cô vừa dùng tay áo che mũi, vừa gọi tên Jihyo.

"Jihyo... Khụ khụ... Jihyo!"

"Jihyo!"

"Oa oa, chị... 'Anh rể'... Em... Khụ khụ, em ở chỗ này!" Đây là lần đầu tiên Jihyo gọi cô là 'anh rể', nhưng lại trong tình huống như này.

"Được, em đừng nhúc nhích, anh qua đó." cô theo tiếng nói yếu ớt của Jihyo tìm con bé.

"Anh rể!"

"Mau, chúng ta mau đi ra, cháy càng lúc càng lớn." cô ôm Jihyo vào trong ngực, che chở đầu nó, cửa chính không đi được, đành phải theo đường cũ từ cửa sổ đi ra ngoài.

"Tiểu Chaeng, giúp một chút!"

Chaeyoung ở ngoài cửa sổ đỡ Jihyo: "Lisa, chị mau ra đây, nhanh lên!"

"Chị... Chị, em... Imie của em còn ở bên trong!" Imie là con gấu bông lông nhung của Jihyo, món đồ chơi mà con bé thích nhất.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!