Chương 38: Khi Nãy Anh Tận Mắt Thấy Em Nhìn Lén Anh

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

"Ăn."

Hai tay Trình Cảnh Ngôn nắm lấy bờ vai mảnh khảnh của cô, thở dài một tiếng rồi ngồi xuống đối diện cô.

Giang Tình nhìn anh ngồi, ánh mắt cô va phải đồng hồ treo tường, đã mười giờ tối, sắc trời bên ngoài tối đen, xuyên qua cửa sổ có thể nhìn thấy vài ánh đèn, ban ngày có não nhiệt cỡ nào thì vào giờ này trở nên đặc biệt yên tĩnh.

"Em xem tay nghề của anh thế nào?" Trình Cảnh Ngôn nói, múc đầy một chén canh đưa cho cô.

Giang Tình nhận lấy, nói tiếng cảm ơn anh.

Cô vô cùng đói bụng nên nhanh tay gắp một miếng sườn heo yêu thích nhét vào miệng, miếng sườn mềm mềm, chua chua ngọt ngọt tan dần trong miệng, hương vị ngon lành nhanh chóng lấp đầy vị giác của cô, sau khi ăn xong một miếng, cô chộp lấy miếng khác.

"Có ngon không?"

Giang Thanh liếc nhìn dáng vẻ tràn đầy mong đợi của anh, trong lòng không hiểu sao có chút buồn cười, "Cũng được."

"Cũng được thì ăn nhiều vào biết chưa."

Giang Tình: "..."

Cũng được mà ăn nhiều ?

Thường thì ngon mới bảo ăn nhiều mà không phải sao?

Chậc.

Cô ăn rất ngon miệng, ăn hết chén cơm lại thêm nửa chén nữa, cái bụng teo tóp cũng lập tức căng tròn.

Thấy cô ăn gần hết, Trình Cảnh Ngôn hỏi: "Còn muốn miếng nữa không? Ăn không hết anh sẽ ăn cho

Giang Tình thực sự rất no, ở nhà cô còn chưa ăn nhiều như vậy ...

Cô lắc đầu, "Tôi no lắm rồi."

Trình Cảnh Ngôn nhận được lời chắc chắn, mới bắt đầu ăn ngấu nghiến, vừa rồi trong lúc cô ăn gần hết đồ ăn, anh chỉ ngồi nhìn, bây giờ cô ăn xong, anh mới bắt đầu vào bữa.

Còn sót lại xương sườn, thịt xào giá và một chút canh, tất cả đều được anh cho hết vào bụng.

Giang Tình nhìn anh ăn cảm thấy giống như một con quỷ quét sạch ngôi làng, sức ăn của anh quá giỏi ...

Thấy cô nhìn, Trình Cảnh Ngôn nhếch môi, "Sao vậy?"

"Không có gì, chỉ là xem sức ăn lớn của anh thôi."

Một câu rất bình thường nhưng khi truyền vào tai Trình Cảnh Ngôn lại thay đổi, anh nhả miếng xương xuống, nuốt nuốt nước miếng, nhìn ánh mắt cô thay đổi: "Sức ăn của anh có lớn hay không, em không biết ư? "

Giang Tình sửng sốt một chút, lập tức hiểu ý của anh, đáy mắt cô liền nhảy lên một tia hờn dỗi .

Thằng cha này sao mà đang ăn cũng nghĩ được đến chuyện kia vậy?

Trình Cảnh Ngôn nhận được ánh mắt của cô, anh xem như cô đang liếc mắt đưa tình với mình rồi lại cúi đầu ăn.

Trong vòng mười phút, ba món ăn và một món súp trên bàn đã bị quét sạch.

Khi ở nhà Giang Tình chủ động rửa chén sau mỗi bữa tối, vậy nên thấy Trình Cảnh Ngôn ăn xong, cô đưa tay thu dọn chén đĩa đi rửa, nhưng bị Trình Cảnh Ngôn chặn lại.

Trình Cảnh Ngôn nắm chặt tay cô, dùng miệng hôn lên mu bàn tay cô, "Em ra sofa xem TV đi, anh rửa cho."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!