Chương 23: Quần Lót Bị Vén Qua Một Bên

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

Lịch ra chương sẽ tùy vào lượt tương tác của mọi người nhé

Rõ ràng là bị quần trói buộc, nhưng khi bàn tay mềm mại của Giang Tình chạm vào, vật to lớn ở trong bàn tay cô nhảy lên vài cái.

"Ách……"

Khuôn mặt nhỏ của Giang Tình trướng đến đỏ bừng, muốn rút tay về, lại bị sức lực lớn của anh ấn hoạt động, cách quần một hai lên xuống, khiến Trình Cảnh Ngôn phải dựa vào bên tai cô thở gấp.

Tim Giang Tình chịu không nổi như thế liền nhảy lên thình thịch, ngạnh giọng nói: "Trình Cảnh Ngôn, chỗ này là ký túc xá! Anh bình tĩnh một chút."

Bình tĩnh?

Bình tĩnh của anh đã được dùng hết vào mấy năm trước rồi.

"Em đúng là người vô lương tâm mà, một tuần không gặp, vậy mà em lại không nhớ anh!" Đầu gối của Trình Cảnh Ngôn chen vào giữa hai chân cô, bàn tay xấu xa chui vào váy, lòng bàn tay chuẩn xác bao trọn lấy quần lót, dâm thủy thấm trong quần chảy ra hết lên tay, anh dài thở dài một tiếng, "Vẫn là phía dưới thành thật hơn nhiều. Em coi, cô bé nhỏ của em đang mời anh đến chơi với nó kìa."

Hai chân Giang Tình đã mềm nhũn, đôi tay theo bản năng mà bám vào anh làm điểm dựa, vừa mở miệng nức nở một tiếng, đã bị anh há mồm ngậm lấy môi, tất cả tiếng rên rỉ đều được nuốt vào bụng.

Bên ngoài đột nhiên truyền đến tiếng nói chuyện.

"Giang Tình thay đồ mà chậm quá."

"Thì đó, sắp qua tiết rồi!"

Là Tô Tuyết và Lý Vi.

Giang Tình đột nhiên giật mình, đầu lưỡi bị anh hút đến tê dại, cô gấp đến độ trong cổ họng phát ra khóc nức nở, mồm miệng nói không trọn vẹn câu, "…… Có người……!"

Anh cuối cùng cũng buông miệng cô ra, nhưng lại hoàn toàn không có rời đi, ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào cô nói: "Nói với bạn là em không thoải mái, sẽ ở lại ký túc xá nghỉ ngơi."

Tiếng nói bên ngoài càng ngày càng gần, Giang Tình không còn cách nào nữa đành phải bất đắc dĩ gật đầu đồng ý.

Trình Cảnh Ngôn nhận được câu trả lời vừa lòng, anh cúi đầu lại hôn vào khóe môi của cô, lòng bàn tay nóng bỏng xoa xoa trên đỉnh đầu cô, giọng nói khàn khàn không giấu được vẻ sung sướng, "Ngoan quá đi mất."

Giang Tình vẫn đang trong trạng thái kinh hoàng, nhăn mày đẹp, thấy anh còn ăn vạ ở chỗ này, nổi giận nói: "Còn không đi?!"

"Răng rắc ——"

Cửa bị mở ra.

Giang Tình tay chân luống cuống sửa lại nội y, hai mắt chuyển động một vòng, liền thoáng nhìn Tô Tuyết Lý Vi chân trước đi vào tới khi Trình Cảnh Ngôn sau lưng liền trốn vào trong phòng vệ sinh.

Bên tai vang lên lời quan tâm của Tô Tuyết, "Tình Tình, sao cậu còn chưa thay đồ nữa?"

Gương mặt nhỏ của Giang Tình một còn hồng, một bộ kinh hồn chưa ổn định lại, bâu giờ cô đang gấp muốn chết, không nghe rõ cô bạn hỏi cái gì, "…… A… À, tớ… Tớ…"

"Giang Tình, có phải cậu không tìm được đồ của tớ không? Để tớ lấy cho cậy." Lý Vi nhìn bộ dạng lắp bắp nói không thành câu của Giang Tình, rồi đi về phía tủ quần áo bên cạnh phòng vệ sinh lấy đồ.

Giang Tình nhìn cô bạn nhẹ nhàng bước chân về phía phòng vệ sinh, trái tim nghẹn tới cổ họng rồi.

Bước chân rõ ràng rất nhẹ, nhưng lại như đang giẫm lên tim cô từng bước.

Lý Vi mở ra tủ quần áo, từ bên trong lấy ra một chiếc áo thun màu vàng nhạt, lại trở về chỗ, đưa cho Giang Tình, "Cái này chắc cậu mặc vừa đó."

Giang Tình mở lòng bàn tay nhận lấy, mới phát hiện trong tay đều chảy đầy mồ hôi, cô xấu hổ vội vàng lau đi , chột dạ mà nói câu, "Khi nãy chạy trốn nóng quá…"

Lý Vi nhẹ nhàng cười cười, thuận miệng tiếp câu, "Là rất nóng mới đúng."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!