Chương 21: Nếu Lắng Tai Nghe Kỹ Thì Chính Là, Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh

Edit: Tiểu Cầu Nhỏ

*Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh là bài kinh được tụng đọc tại các chùa theo hệ thống Phật Giáo Đại Thừa, là bài kinh rất phổ thông được nhiều người đọc thuộc.

Bàn tay to của Trình Cảnh Ngôn xách theo cặp màu hồng nhạt của Giang Tình tiến phòng ngủ, nhìn thấy người trên giường đã co lại thành một đoàn ngủ rồi, miệng khẽ nhếch, có tiếng hít thở nhẹ nhàng nhợt nhạt.

Khuôn mặt của cô rất nhỏ, bàn tay lớn của anh để bên mặt cô, càng làm nổi bật nó.

Trình Cảnh Ngôn nhẹ nhàng rời khỏi phòng, cặp mắt tinh vi của người lính cứu hỏa quét đến thuốc mỡ còn mới toanh trên tủ đầu giường, chuẩn bị đóng cửa thì ngừng, giữa mày nhíu lại rồi bước vào trong.

Anh đặt cặp sách trên sàn nhà, thân hình cao lớn ngồi xuống cạnh mép giường, hai tay chống ở bên người Giang Tình, môi mỏng từ từ lại gần tai cô, âm thanh trầm thấp, trộn lẫn với cưng chiều, "Tình Tình, thuốc mỡ trên tủ đã thoa chưa?"

Giang Tình không có phản ứng, nơi đáy mắt lưu lại mảnh đen như bóng ma, khóe mắt còn đọng lại nước mắt.

Bàn tay của Trình Cảnh Ngôn nhẹ nhàng vỗ má Giang Tình, "Tình Tình?……"

Giang Tình có vẻ đã rất mệt, chỉ cần anh vỗ vào má cô một cái, thì cô tựa như con mèo cọ cọ đầu mình, xong lại bất động…

Trình Cảnh Ngôn nhìn chăm chú phản ứng này, trong cổ họng tràn ra tiếng cười nhỏ, ngón tay thon dài câu lấy chùm tóc mái đang rơi xuống mặt cô nhẹ nhàng vén nó sau tai, trong lòng âm thầm buồn cười.

Vừa rồi còn hung dữ mắng anh là tội phạm cưỡng hiếp, bây giờ lại vô tâm không phổi ngủ như vậy?

Không sợ tội phạm cưỡng hiếp giở trò à?

Trình Cảnh Ngôn cầm lấy thuốc mỡ trên tủ đầu giường, mở nắp, xịt ra một chút trên ngón tay, sau đó kéo tấm chăn mỏng, liền thấy cơ thể nhỏ đang cuộn tròn lại tựa như em bé khi còn trong bụng mẹ, nghe nói đây là tư thế ngủ khi không có cảm giác an toàn.

Trình Cảnh Ngôn hơi nhíu mày một lát, sau đó duỗi tay kéo áo tắm dài trên người cô ra, bên trong không có mặc quần lót, chỉ cần anh tách chân cô ra một ít là có thể nhìn thấy hoa huyệt sưng đỏ…

Bấc giác hàng chân mày của Trình Cảnh Ngôn càng nhăn hơn, lòng bàn tay vói qua, nhẹ thoa dọc theo khe âm đạo… Hình dáng hoa huyệt của Giang Tình thật sự rất đẹp, âm hộ trắng nõn như quả trứng gà đã được lột vỏ, da thịt thì trơn bóng, khiến anh nhịn không được muốn ngậm lấy liếm mút.

Cơ thể Giang Tình chợt co rúm lại, trong cổ họng là tiếng rầm rì, cái miệng nhỏ khẽ hở, hơi thở nóng ấm ở giữa môi lưỡi phun ra nuốt vào…

"Ah~……" Giọng nói Giang Tình hỗn loạn, giọng mũi hoàn toàn lấn áp.

Trong tròng mắt Trình Cảnh Ngôn âm trầm, hơi thở cũng thô nặng theo chút, cúi đầu nhìn thấy túp lều đang ngẩng cao đầu xã giao với mình, khi nãy phải vất vả tắm nước lạnh mới ngăn cản được dục vọng, anh vừa thoáng động đậy, thì đã bị vải dệt cọ xát đến trướng đau, chỉ muốn tìm một nơi mềm ấm để vùi vào.

Chỗ đó của cô đặc biệt mềm, anh chỉ bôi dọc theo khe nhỏ, bên trong liền có nước chảy ra…

Cục cưng nhỏ của mình thật sự quá nhạy cảm.

Lúc cắm vào như muốn tan xương nát thịt…

Chỉ là việc thoa thuốc đơn giản, nhưng đối với Trình Cảnh Ngôn thì đây như một loại tra tấn mới.

Cơ mà màn thầu nho nhỏ này vẫn còn sưng, trong thâm tâm anh còn lại chút tốt đẹp, nên nhất quyết không hạ thủ, anh hít sâu một hơi, nín thở cắn răng tiếp tục giúp cô bôi thuốc.

Trong lòng ngứa muốn chết, mà trong miệng lại lẩm bẩm gì đó…

Nếu lắng tai lên nghe kĩ, thì chính là Bát Nhã Ba La Mật Đa Tâm Kinh.

Đệch!

Nếu bị đồng nghiệp nghe được, chắc mấy tên đó có thể cười mình nguyên một năm.

Buổi tối Trình Cảnh Ngôn nhận được nhiệm vụ khẩn cấp liền phải luyến tiếc rời khỏi nhà.

Giang Tình ngủ một giấc rất ngon, thời điểm tỉnh lại trong phòng toàn màu đen.

Ý thức của cô còn có chút hỗn độn, giờ phút này không biết đêm nay là đêm nào, thậm chí còn duỗi người, cô chớp chớp mắt, trong đầu bỗng chốc xẹt qua tỉnh táo, đột nhiên từ trên giường ngồi dậy, duỗi tay ấn sáng đèn đầu giường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!