Chương 43: Chuyên Gia Giám Định Trà Xanh Lục Hoài Chuẩn

Lục Hoài Chuẩn cũng rất thích cảm giác bắn vào trong này, sau khi bắn vào thì không muốn đi ra, cảm giác đi vào quá sung sướng.

Chân Lục Lâm Vãn cũng đang run lên, cô cảm thấy thứ đồ chơi kia lại một lần nữa trở nên cương cứng, nhưng hai người đã không làm hai tháng rồi nên chắc chắn Lục Hoài Chuẩn sẽ không ngừng không nghỉ trong hai ngày này.

Lục Lâm Vãn biết ngay mà, cho nên quấn quýt hai ngày, cuối cùng ngày đèn đỏ của cô tới vào ngày thứ hai, cũng không biết có phải anh biết cô sẽ 'thấy' vào thứ hai hay không mà hai ngày này, anh đè cô làm khắp nơi trong phòng mỗi góc đều tới một lần.

Thứ hai Lục Lâm Vãn đi học mà vẫn còn run rẩy, cơ thể không thoải mái lắm.

Bởi vì đến tháng nên rất đau.

Lục Hoài Chuẩn biết cô sẽ 'thấy' vào hôm nay nên chuẩn bị bình giữ nhiệt, bên trong đựng nước đường đỏ ấm cho cô, bệnh này của cô đã bắt đầu có từ hồi học cấp ba, cho nên anh vẫn luôn nhớ rõ, lần nào cũng chuẩn bị nó cho cô.

Lục Lâm Vãn uể oải đi học, chờ đến buổi trưa tan học, Lục Hoài Chuẩn tới đón cô.

Khi hai người đến căng

-tin, anh bảo Lục Lâm Vãn ngồi xuống, anh đi lấy cơm cho cô, Lục Hoài Chuẩn vừa mới lấy cơm tới đây, khi đang định ngồi xuống thì bạn cùng lớp của anh tới, không ngờ lại gặp được anh ở đây, cho nên vô cùng kích động đến gọi anh: "Lục Hoài Chuẩn, không ngờ lại gặp được cậu ở đây nha, tớ có thể ngồi ở đây không? Bởi vì tớ không tìm thấy chỗ khác, đôi bên tạm chấp nhận một chút nhé, có được không?"

Lục Hoài Chuẩn nghe thấy những lời này thì ngẩng đầu lên liếc mắt nhìn cô gái này một cái, có vẻ không quen biết cô ta, anh hỏi theo bản năng: "Cậu là ai?"

Lâm Manh Sanh nghe thấy lời này, biểu cảm trên mặt có chút sai sai, dùng giọng nũng nịu nói: "Tớ... hai chúng ta là bạn học đó, chúng ta học cùng một lớp nè, hai chúng ta học cùng nhau hai tháng. Vậy mà cậu không nhớ rõ tớ ư."

Lục Hoài Chuẩn lạnh mặt: "Không nhớ, cậu tìm chỗ khác đi, chỗ ngồi bên cạnh tôi phải để cho người yêu tôi để túi xách."

Lâm Manh Sanh cứ xấu hổ đứng ở chỗ này như vậy, sau khi bị anh từ chối, cô ta cũng rất ngại rời đi cùng bạn học.

Lục Lâm Vãn nhìn thấy tình huống này, cô nói với Lục Hoài Chuẩn: "Sao anh không nói với em trong lớp anh có bạn nữ xinh như vậy nha, bạn gái rất xinh này cũng học kinh tế à?"

Lục Hoài Chuẩn gắp cho cô một cái đùi gà rất to: "Xinh à? Không thấy thế. Không xinh bằng em."

Mặc dù bụng Lục Lâm Vãn rất đau nhưng khi nghe thấy lời này thì vẫn bị anh làm cho tức cười: "Anh còn rất tinh mắt đấy. Nhưng cô bạn cùng lớp này nói chuyện nũng nịu, dáng vẻ làm nũng này, không có người đàn ông nào không thích nha."

Lục Hoài Chuẩn giơ tay mình ra cho cô xem, "Vừa nãy anh bị dọa đến nỗi nổi cả da gà đây này."

Lục Lâm Vãn nhìn một cái thật đúng là nổi hết cả da gà lên, đây là lần đầu tiên nhìn thấy có người được con gái làm nũng mà lại bị ghê tởm tới mức nổi hết cả da gà lên.

Lục Lâm Vãn cười chết mất, cảm thấy Lục Hoài Chuẩn thật sự có bản lĩnh của chuyên gia giám định trà xanh.

Nhưng nói đi nói lại, quả thật anh chính là chuyên gia giám định trà xanh, hơn nữa đã có từ hồi học cấp ba rồi.

Mặc dù hồi cấp hai Lục Lâm Vãn không quen anh nhưng vẫn nghe thấy rất nhiều về danh tiếng của anh, dù sao anh cũng có vẻ ngoài đẹp trai mà.

Cho nên có rất nhiều cô gái viết thư tình cho anh, không chỉ có người cùng khối, mà còn có các chị gái học lớp trên gửi thư tình cho anh.

Ngày nào anh cũng có thể nhận được lời tỏ tình của người khác với anh.

Nhưng cũng không biết đầu óc anh nghĩ như thế nào, chính là không thích người ta.

Người ta gửi thư tình cho anh, anh sẽ hỏi: "Cô không học hành gì ư? Bố mẹ cô cực khổ làm việc, cho cô tới trường chính là bảo cô tới yêu đương à? Chỉ cần là người có lòng tự trọng thì cũng sẽ không tới trường yêu đương mà không chăm chỉ học hành."

Nếu không thì còn có ác hơn.

Có cô gái tỏ tình với anh xong, anh trực tiếp ra một đề bài, bảo cô ta giải đề trong vòng ba phút.

Còn là ra đề toán Olympic ở mức độ biến thái, hoàn toàn không có ai có thể giải ra được.

Anh lại mắng: "Cô còn không giải ra được, vì sao không đọc sách nhiều hơn đi. Đề bài đơn giản như vậy mà nhỉ?"

Anh đã mấy lần mắng con gái nhà người ta tới phát khóc, vì thế, khi anh học cấp ba, chẳng có cô gái nào thích anh, anh cũng không hề yêu ai, hoàn toàn chính là ế bằng thực lực.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!